skip to main | skip to sidebar

Người Làm Báo Blog: Kinh tế, xã hội, Trần Đại Quang, Lê Thanh Hải

Pages

  • Trang chủ
 
  • RSS
  • Facebook
  • Twitter
  • Linkedin
  • Youtube
  • Tin nổi bật
  • Dư luận xã hội
1/4/13

Vụ Đoàn Văn Vươn : ĐIỂM VỞ CỦA MỘT HỆ THỐNG SAI

Người đăng: Unknown – 2 nhận xét
 
Vụ án của anh Đoàn Văn Vươn sắp được đưa ra xét xử. Phần lớn những nhà tranh đấu dân chủ, bênh vực quyền con người đều ủng hộ anh. Từ những người mang trong mình dòng máu nóng chống bất công áp bức, đến những luật gia kỳ cựu bênh vực dân chủ, đến một số sinh viên luật cũng lên tiếng cho rằng anh Vươn vô tội.

Đoàn Văn Vươn
Trong cái dòng thác sôi sục đó, nếu ai đi ngược lại sẽ bị cộng đồng chỉ trích, ném đá. Ý thức được việc này, tuy nhiên tôi cũng sẽ phân tích vụ án dưới một góc nhìn khác. Chúng ta cần đặt vụ việc vào hệ thống mới thấy được tính đúng sai của nó.

Vụ việc bắt đầu từ chính sách đất đai của nhà nước. Nhà nước Việt nam hiện nay do ĐCS lãnh đạo, khởi nguồn từ cách mạng tháng 8.1945. Ngày ấy nước VN rất nghèo nàn, là một nước thuần nông nhưng ruộng đất lại nằm trong tay một nhóm nhỏ người. Nhóm này lũng đoạn ruộng đất, cho nông dân thuê lại với giá cao gây ra nhiều bất công ngang trái, trong đó có nạn chết đói. Khẩu hiệu của ĐCS là người cày có ruộng. Say khi nắm được chính quyền, họ đã thực hiện lý tưởng trên. Tuy quá trình thực hiện có vài vấp váp gây ra oan khiên, đầu rơi, máu chảy nhưng về cơ bản họ thực hiện được. Với qui định đất đai thuộc sở hữu toàn dân, chính quyền đã đại diện quản lý đất. Họ tiến hành cấp phát hoặc cho thuê. Rất nhiều người đã có đất mà không qua cơ chế thị trường, nghĩa là được chính quyền cho không. Có thể xem chính quyền là chủ nhân ông của đất, họ có thể cho thuê, cấp phát hoặc thu hồi. Tất nhiên là chủ nhân ông theo luật chứ không phải chủ nhân ông sở hữu tư nhân như ta thấy. Đây là điểm mấu chốt chúng ta cần nhớ rõ.

Số đất nuôi tôm của anh Vươn hiện có không phải là của anh, tức là anh mua hoặc được thừa kế. Đây là đất của chính quyền, anh là người thuê trong 14 năm. Theo hợp đồng đến năm 2007 (hoặc 2008 gì đó) anh phải có nghĩa vụ trả lại. Chính quyền đã có thông báo thu hồi nhiều lần nhưng ông Vươn không chấp nhận nên chính quyền có quyền cưỡng chế thu hồi (hết hạn từ 2007-2008 nhưng đến 2012 mới cưỡng chế, chứng tỏ sự chây ỳ quá lâu). Ông Vươn chống lại việc thu hồi là sai. Ông gắn bom, gài mìn, bắn súng là hành động nguy hiểm. (Tôi phân tích trên cái lý tổng thể còn những kỹ thuật như ai ra quyết định cho đúng, ai làm cho đúng, lý lẽ thu hồi là gì cho hợp,… cái đó chỉ mang tính hình thức).

Giới tranh đấu bênh vực ông vì cho rằng ông có công cải tạo A, B, C… là không đúng. Tôi thuê mảnh đất của bạn, tôi đầu tư xây dựng quán café, sang lấp mặt bằng,… rồi vin vào cớ đó để không trả lại đất cho bạn là không được. Về nguyên tắc chính quyền cho thuê thì chính quyền có thể thu hồi để làm chuyện khác hoặc cho người khác thuê. Anh tham gia cuộc chơi này thì anh phải chấp nhận, anh phải tính toán đầu tư làm sao mình có thể thu hồi được vốn gói gọn trong thời gian đó. Anh không thể lấy lý do là đầu tư, cải tạo quá nhiều rồi giữ lại cho mình, không trả lại cho chính quyền đúng hạn cam kết.

Giới tranh đấu đưa các bằng chứng mất mát như con gái anh bị đuối nước, hay hình ảnh anh là một nông dân thấp cổ, bé họng bị ức hiếp,… để bênh vực anh là không đúng. Làm ăn, sinh sống là phải có rủi ro, anh phải chấp nhận. Nông dân cũng phải chấp pháp như tỷ phú, không thể có sự khác biệt.

Nếu ông Vươn được cho là đúng trong vụ này thì sẽ có ba hệ quả xảy ra:

Thứ nhất nhiều đất đai nhà nước cho một số cá nhân thuê sẽ không thể thu hồi được, như vậy là bất công vì đất thuê tự nhiên biến thành đất chủ.

Thứ hai là tạo ra tiền lệ bạo lực chống lại chính quyền, điều này là nguy hiểm cho việc thực thi quốc pháp.

Thứ ba là chi phí đền bù giải tỏa sẽ tăng lên nhanh chóng, toàn dân sẽ phải trả phí cao hơn để có hạ tầng đường xá, nhà cửa trong khi một số ít may mắn thuê đất trước đây là có lợi. Nếu đất của họ thì lợi là chính đáng (thuận mua, vừa bán) nhưng đất được chính quyền cấp thì không chính đáng. Tôi thấy hiện nay nhiều nhà đấu tranh dân chủ cứ bênh vực chằm chằm cho nông dân nhưng họ không thấy nhiều nông dân tự nhiên được đền bù rất hậu hĩnh, cái may của họ là được nhà nước cấp cho đất có dự án mà thôi. Khi đền bù cao có nghĩa là bạn phải trả nhiều tiền hơn mới có nhà (tôi xem tham nhũng như một hệ số).

Giới tranh đấu bênh vực ông Vươn vì cho rằng có một liên minh âm mưu cướp đất của ông. Điều này có thể đúng nhưng luật pháp là phải nói có sách mách có chứng, chúng ta không thể suy diễn cảm tính lung tung được. Vụ Tiên Lãng hoàn toàn khác với vụ Nọc Nạng. Vụ Nọc Nạng là có đối tượng hưởng lợi mua chuộc quan chức còn vụ này thì chưa thể chứng minh được.

Phân tích như trên không nghĩa là tôi ủng hộ chính quyền hoàn toàn. Dưới góc nhìn logic của chính sách đất đai do họ đưa ra, thực thi thì hành động của họ là đúng. Tuy nhiên đây là cái đúng trong một hệ thống sai.

Khởi nguồn cái sai là họ thực hiện chính sách “người cày có ruộng” một cách phi thị trường. Đúng ra chính quyền phải tôn trọng quyền sở hữu ruộng đất tư nhân, tiến hành tái phân bổ sở hữu qua mua bán, định mức hạn điền như cải cách ruộng đất ở Miền Nam. Nếu thực hiện đúng điều này thì sẽ không có hệ quả tiếp theo là cưỡng chế thu hồi, định giá thu hồi quá cao (có những con đường ở HN chỉ gần km mà chi phí giải phóng mặt bằng lên đến hàng nghìn tỷ) hoặc quá thấp để rồi sinh ra nạn kiện cáo, dân oan. Rõ ràng hai lần sai chưa hẳn là đã đúng.

Nếu chúng ta cứ tiếp tục thực hiện hệ thống sai này thì chắc chắn sẽ sinh ra nhiều dân oan cũng như nhiều tỷ phú trúng đất đền bù cũng như sản sinh ra bầy sâu tham nhũng từ đất cát.

Anh Vươn nếu có công thì công của anh là làm cho hệ thống sai lâu nay âm ỉ, ít người chú ý trở thành nhức nhối. Chỉ khi nào chúng ta sửa được lỗi hệ thống trong chính sách đất đai thì hành động của anh Vươn mới có ý nghĩa. Mọi chuyện xét xử nặng tội hay tha bỏng cũng chỉ làm cho những Đoàn Văn Vươn khác xuất hiện mà thôi, không thể khác hơn được.

Hãy trả lại quyền sở hữu tư nhân đất đai, trả lại tính thị trường cho đất đai. Vận hành nền kinh tế tư nhân để các chủ thể thuận mua vừa bán. Trong hệ thống kinh tế thị trường tự do thì đất cũng chỉ là một nhân tố của nền kinh tế. Nó phải tuân theo qui luật kinh tế thị trường. Vai trò của chính quyền trong hệ thống này chỉ là trọng tài chứ không phải là chủ nhân ông để rồi đi cho thuê hay thu hồi.

Đây chính là hệ thống đúng.

Nguyễn Văn Thạnh


Xem thêm: Nguyễn Tấn Dũng , Trương Tấn Sang, Trần Đại Quang
[ Xem thêm ]
Xem chi tiết...

Vụ Đoàn Văn Vươn : KHI BÚA VÀ LIỀM NỔI GIẬN

Người đăng: Unknown – 0 nhận xét
 
Những ngày này ai còn có lương tri đều hướng về gia đình anh nông dân Đoàn Văn Vươn với những căm phẫn, lo âu, thương yêu, chia sẻ…Nhiều người nhắc đến vụ án Nọc Nạn, mà tính đến ngày 17/2 vừa qua đã tròn 85 năm.

Sự thật, tính chất vụ Nọc Nạn không khác gì vụ Tiên Lãng. Anh Đoàn Văn Vươn giống người nông dân yêu đất đai và là anh hùng chống lại một chính quyền có đầy đủ sức mạnh và quyền lực là Biện Toại.

Có thể xem vụ anh em Đoàn Văn Vươn nổ súng vào cường quyền, áp bức như một sự mở đầu cho một cuộc “Khởi nghĩa của Liềm” - một "nòng cốt" của chuyên chính vô sản.
Khu tưởng niệm sự kiện Nọc Nạn ở Bạc Liêu
Khu tưởng niệm sự kiện Nọc Nạn ở Bạc Liêu


Trước đó, nhiều năm đã qua, các cuộc “Khởi nghĩa của Búa” năm nào cũng nổ ra, càng về sau càng gia tăng số lượng và chất lượng. Không ít những người trẻ tuổi dấn thân cho cuộc cách mạng này đã chịu nhiều đau khổ, bị tù đầy. Tiêu biểu nhất là Đỗ Thị Minh Hạnh, Đoàn Văn Chương và Nguyễn Hoàng Quốc Hùng hiện vẫn còn trong nhà tù.

Có lần Hạnh đã khóc nói với với mẹ khi bà vào thăm con gái rằng, làm sao cô có thể nhận tội để xin giảm án 7 năm tù khi cô không làm gì sai trái, khi cô giúp những người công nhân đình công để buộc giới chủ không được bóc lột và phải tôn trọng họ? Hạnh còn nói, đó không chỉ đòi lại quyền lợi mà còn đòi sự tôn trọng nhân phẩm cho người Việt khi bị giới chủ ngoại quốc chà đạp. Ngày 12/3 năm nay, Hạnh mới tròn 28 tuổi. Em còn quá trẻ nhưng em đã thực sự trưởng thành để làm nên nhân cách của một nhà cách mạng tiêu biểu.
Dù không có Hạnh, Chương hay Hùng thì các cuộc đình công của công nhân khắp cả nước chưa hề có dấu hiệu giảm bớt, mặc dù các cuộc đình công đó luôn luôn bị các ông chủ bắt tay với chính quyền chia rẽ, đàn áp.

Trở lại các cuộc “Khởi nghĩa của Liềm” đang ngày càng nổ ra rất nhiều trên cả nước. Sau vụ Tiên Lãng quật khởi là vụ nông dân Văn Giang kiên quyết chống lại sự cưỡng chế bất công của nhóm lợi ích được bảo vệ bởi cả hệ thống hành pháp, hành chính, và ngày 2/4 tới đây là hệ thống tư pháp vào cuộc. Tiếp đó là nông dân Vụ Bản, Dương Nội…

Và hàng ngày có ai đếm được những tốp nông dân khắp cả nước kéo về Hà Nội khiếu kiện, đòi công lý?

Nhiều người ngậm ngùi than thở, quay mặt đi và cảm thấy bất lực, vì họ cho rằng, cuộc đấu tranh của những nông dân nghèo đói, tay trắng với một chính quyền “duy nhất đúng” được bảo đảm bởi bạo lực và sự đàn áp bằng mọi giá sẽ là vô nghĩa. Dù vậy, những người nông dân chưa bao giờ lùi bước cho dù cuộc khởi nghĩa của họ khá chông chênh như chính cuộc sống hiện nay của họ vậy.

Bất luận trong gian đoạn nào, thời kỳ nào thì các cuộc cải cách (cách mạng) là cần thiết để một xã hội phát triển. Thực sự ở Việt Nam chưa bao giờ có một cuộc cách mạng theo đúng nghĩa, là, xóa bỏ chế độ cũ đã trở nên lạc hậu không thể tiếp tục tồn tại, để xây dựng một xã hội mới, có sự thay đổi căn bản, sâu sắc về quan hệ sản xuất và lực lượng sản xuất. Chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam được bắt đầu sau khi cuộc đấu tranh giành độc lập thoát khỏi sự đô hộ của người Pháp, cũng chỉ là cuộc khởi nghĩa. Và để kêu gọi các lực lượng xã hội đông đảo tham gia cùng với mình, những người cộng sản đã đưa những khẩu hiệu hấp dẫn về sở hữu ruộng đất như “ruộng đất về tay dân cày”; “người cày có ruộng”; đưa tầng lớp tư sản vào mặt trận để họ đóng góp tài vật cho cuốc đấu tranh…

Những người cộng sản đầu tiên đưa lý thuyết CNCS về Việt Nam và lãnh đạo giành độc lập, chắc chắn chưa hề có ý tưởng gì về xã hội họ sẽ xây dựng trong tương lai, bởi phần lớn họ đều xuất thân từ tầng lớp ông dân thất học. Thực tế cho đến lúc này, họ vẫn đang lúng túng về lý thuyết sở hữu. Vẫn kiên định về sở hữu đất đai, tư liệu sản xuất là của toàn dân, cho dù sau hơn 83 năm nắm quyền, tính sở hữu đó đang bộc lộ gay gắt những mâu thuẫn không thể giải quyết. Và, việc xây dựng nền công nghiệp hóa là hết sức ảo tưởng. Vì công nghiệp hóa phát triển sẽ kéo theo sự phát triển giai cấp tư sản thực sự, độc lập với chính quyền. Đó chính là tư hữu. Hiện tại vẫn có giai cấp tư sản, nhưng là “tư sản đỏ”, không giúp gì cho việc cải cách xã hội theo hướng dân chủ.

Tính sở hữu toàn dân là chủ trương của các nhà cách mạng XHCN, cho rằng thay đổi tận gốc tính tư hữu của chế độ phong kiến cũ chỉ diễn ra ở bề mặt. Thực chất, sở hữu này tập trung vào nhà nước, hay nói cách khác, tập trung vào nhóm lợi ích, tức là tư hữu. Càng sai lầm, họ càng tập trung quyền lực vào nhà nước chuyên chế thông qua bạo lực.

Trong các cuộc cách mạng tư sản ở các nước phương Tây trước đây, lúc nào cũng bảo lưu tính sở hữu tư nhân. Và sau khi dành thắng lợi thì các cuộc cách mạng đó tiệm cận dần đến một xã hội phát triển văn minh và dân chủ. Nhưng cuộc cách mạng xã hội chủ nghĩa thì luôn kêu gọi tiêu diệt giai cấp thống trị, địa chủ, tư bản “ngồi mát ăn bát vàng”, mà về thực chất, chính quyền hiện nay không khác gì các triều đại vua quan ngày trước, dù được che đậy hay tuyên truyền áp đặt thế nào đi chăng nữa. Vẫn là sự kế thừa đặc quyền đặc lợi vào tay một nhóm người cầm quyền và theo xu hướng truyền thừa từ đời cha ông đến đời con cháu.

Nếu nói những người cộng sản đã lợi dụng, phản bội giai cấp nông dân sau cuộc chiến tranh giành độc lập thì cũng chưa hẳn đúng. Bản thân họ khi ấy cũng ảo tưởng về một xã hội không còn giai cấp, xóa bỏ bóc lột và chia đều sự công bằng. Nhưng làm thế nào để có được xã hội đó thì họ không biết, hoàn toàn không biết…Chính vì không biết nên họ đã áp đặt sự điều hành xã hội, vốn không bao giờ tồn tại và phát triển được qua cương lĩnh, nghị quyết đảng, chuyên chính của giai cấp vô sản. Nhưng lúc này bảo họ không biết thì lại là nhầm lẫn lớn. Hơn ai hết họ hiểu, con đường họ đang đi bế tắc không lối thoát. Nhưng nếu bảo họ từ bỏ con đường này để bước sang con đường khác là không thể vì đã rất lâu, họ quen hưởng đặc quyền từ quan hệ sản xuất “sở hữu toàn dân” rồi. Xã hội ngày càng méo mó dưới quan hệ sở hữu này.
Đừng bao giờ nghĩ rằng, “liềm” và “búa” là lực lượng chủ yếu của chính quyền “vô sản” hiện nay.

Công nhân vốn luôn luôn là giai cấp vô sản trong mọi xã hội. Ở xã hội tư bản thì giai cấp vô sản này sẽ biểu hiện sức mạnh của mình thông qua nghị trường. Họ có thể đình công, bãi công nếu giới chủ không thỏa mãn nguyện vọng và quyền lợi của họ, có đại diện ở nghị viện. Còn người nông dân thì sở hữu ruộng đất là điều kiện sống còn nếu họ muốn sống bằng chính mảnh đất của mình.

Ở Việt nam, chưa bao giờ hai lực lượng “nòng cốt” này được bảo vệ và tôn trọng, dù họ được “tuyên dương” thông qua biểu tượng trên lá cờ của người cộng sản. Nông dân sẽ bị tước bỏ tư liệu sản xuất bất cứ lúc nào nhà nước (thực ra nhóm lợi ích) cần đến mà không thể đàm phán. Còn công nhân thì vẫn là làm thuê như bất cứ ở đâu, nhưng họ bị tước quyền được lên tiếng đòi hỏi quyền lợi của mình. Gần như họ bị lệ thuộc vào giới chủ hoặc trong nước, hoặc nước ngoài thông qua sự kiểm soát của chính quyền mà không có nghiệp đoàn độc lập dấu tranh giúp họ. Thực chất chính quyền hiện nay giống như thời kỳ đầu xây dựng nhà nước tư bản (chỉ có máu và nước mắt), quyền lợi tập trung vào các “tư bản đỏ” – nhóm đặc quyền. Vậy thì ngay từ đầu công cuộc xây dựng CNXH, “liềm” và “búa”, trên thực chất, bị đẩy ra ngoài cuộc cách mạng này.

Vậy tiếng súng hoa cà hoa cải rất nhỏ của người nông dân dũng cảm Đoàn Văn Vươn, hay các cuộc biểu tình của nông dân các tỉnh thành hiện nay báo hiệu chuyện gì đang xảy ra? Liệu có xảy ra các cuộc khởi nghĩa nông dân chống lại chế độ phong kiến như trong quá khứ?

Chủ nghĩa cộng sản đã mắc sai lầm khi cho rằng họ độc quyền các cuộc cách mạng xã hội. Bởi họ ảo tưởng (hay giả vờ ảo tưởng) để cố thuyết về một xã hội “dân chủ, công bằng, văn minh” mà chỉ có họ mới xây dựng được. Nhưng bất cứ một xã hội nào, nếu không có sự vận động (làm cách mạng) của mọi tầng lớp dân chúng thì xã hội đó sẽ dần tiêu vong. Những người cộng sản Việt Nam đã khởi nghĩa giành độc lập, không ai phủ nhận điều đó. Nhưng kết quả cuối cùng của việc giành độc lập bằng bạo lực chưa hẳn là đáp số duy nhất đúng, nếu chỉ khẳng định bằng kết quả.


Ví dụ cụ Phan Châu Trinh chủ trương giành độc lập theo lối Duy tân, đấu tranh nghị trường, không dùng bạo lực. Do đấu tranh với chính quyền thực dân Pháp nên cụ bị bắt, rồi giao cho Nam triều kết án, bị đày ra Côn lôn, Côn đảo. Tuy bị kết án nhưng cụ lại được chính phủ Pháp trọng đãi và kính nể. Chính viên Thống đốc Nam kì ra tận Côn đảo tìm hiểu lập trường đấu tranh của cụ. Sau đó cụ được Hội nhân quyền Pháp can thịêp ráo riết với chính phủ Pháp nên được thả, sau đó được sang Pháp cùng con trai…Ở Pháp cụ lại tiếp tục đấu tranh về tội tham nhũng của chính quyền Pháp ở Đông dương…Cụ Phan chủ trương bắt tay với người Pháp, đấu tranh thông qua nghị trường và đi theo con đường khai sáng: Khai dân trí; Chấn dân khí; Hậu dân sinh.


Cụ Phan quan niệm: "So sánh hai cái chủ nghĩa quân trị và và chủ nghĩa dân trị thì chủ nghĩa dân trị hay hơn cái chủ nghĩa quân trị nhiều lắm. Lấy theo ý riêng của một người hay là của một triều đình mà trị nước, thì cái nước ấy không khác nào một đàn dê, được no ấm vui vẻ hay là phải đói rét khổ sở chỉ tùy theo lòng của người chăn. Còn như theo cái chủ nghĩa dân trị thì tự quốc dân lập ra hiến pháp, luật lệ, đặt ra cơ quan để lo việc chung cả nước, lòng quốc dân muốn thế nào thì làm thế ấy. Dù không có người ta giỏi làm cho hay lắm, cũng không đến nổi phải đè đầu khốn nạn làm tôi một nhà một họ nào. Xét lịch sử xưa, dân nào khôn ngoan biết lo tự cường tự lập, mua lấy sự ích lợi chung của mình thì càng ngày càng bước tới con đường vui vẻ. Còn dân ngu dại, cứ ngồi yên mà nhờ trời, mà mong đợi trông cậy ở vua ở quan, giao phó tất cả quyền lợi của mình vào trong tay một người, hay một chính phủ muốn làm sao thì làm, mà mình không hành động, không bàn luận, không kiểm xét, thì dân ấy phải khốn khổ mọi đường”…

Khi vua Khải Định mất, cụ Phan đánh điện tín cho Khâm sứ Trung kỳ Pasquier nói rằng cụ sẽ ra Huế để lo cải tổ triều chính và lập dân đảng. Nhưng chưa kịp thực hiện ước mơ của mình thì cụ mất vì trọng bệnh, khi mới 55 tuổi (cái tuổi có thể trụ được 2, có thể là 3 “nhiệm kì” bây giờ…). Có thể đây là cơ hội quan trọng mà đất nước đã bị bỏ lỡ? Rất đáng tiếc.

Giờ là lúc đặt ra câu hỏi: chắc chắn đất nước cần và phải thay đổi. Nhưng thay đổi bằng cách nào? Thông qua các cuộc “khởi nghĩa của Liềm và Búa” như cái cách anh Đoàn Văn Vươn đã làm chăng? Hay thông qua đấu tranh nghị trường như cụ Phan hằng mong muốn? Nhưng đấu tranh nghị trường bằng cách nào khi quốc hội (mang tiếng đại diện cho dân chúng) vẫn đặt dưới sự “lãnh đạo không thể chối bỏ” của đảng cộng sản? Mà chính quyền độc đảng thì vốn không bao giờ chấp nhận đấu tranh nghị trường, vì như vậy sẽ mất tính đặc thù là không chấp nhận đa nguyên của họ. Hay còn con đường nào khác? Có ai tự đào hố chôn mình?

Còn những người nông dân khởi nghĩa thì thiếu đủ các phương diện tài, lực, đường lối, tư tưởng, người dẫn dắt…Họ chỉ có biết dùng tiếng súng yếu ớt, bất lực bắn thẳng vào cường quyền được che chắn bằng đủ thứ áo giáp bạo lực và đặc quyền, như tiếng súng hoa cà của anh nông dân Đoàn Văn Vươn. Tiếng súng này không giết được ai, chỉ có thể lay động tâm thức của một bộ phận người bị trị, tê liệt, vô cảm, vị lợi…

Nhớ lại tiểu thuyết “Chùm nho nổi giận” của nhà văn Mỹ John Steinbeck viết về những người nông dân Mỹ vào những năm đầu thế kỷ 20 đã bị bần cùng hóa trước sự trỗi dậy của nền sản xuất mới - tư bản. Sự hoài thai một xã hội tư bản thời kỳ dã man đã trả giá bằng rất nhiều số phận những người nông dân mất đất sống, bị bần cùng hóa. Nhưng là sự trả giá tất yếu (dù đau đớn) của một cuộc cách mạng thay đổi tận gốc rễ đi từ sản xuất nông nghiệp nhỏ lẻ sang công nghiệp tư bản. Bởi thế mới có một nước Mỹ như hiện nay.

Tương đồng vào thời điểm đó, ngày 13/2/1927, người nông dân Biện Toại ở Bạc Liêu đã dũng cảm chiến đấu với kẻ cướp đất của mình nhân danh chính quyền. Dù anh em Biện Toại giết chết viên cò Pháp là Tournier thì sau đó anh ta vẫn được tòa án thực dân tha bổng, khi có hai luật sư người Pháp bào chữa miễn phí. Công tố viên người Pháp cũng cho rằng tình cảnh gia đình Biện Toại rất đáng thương: họ bị những kẻ tham lam vô cảm được tiếp tay bởi quan chức cường hào ác bá đến cướp đất của họ. Công tố viên đề nghị tòa tha bổng cho những người trong gia đình Biện Toại. Còn luật sư người Pháp cũng hết lời ca ngợi tinh thần lao động quên mình, đấu tranh với thiên của gia đình họ để xây dựng quê hương. Khi ấy, Biện Toại có lẽ may mắn hơn anh nông dân Tom của John Steinbeck.

Sau gần một thế kỷ xây dựng “thiên đường CNXH”, những nông dân bị bần cùng hóa và đẩy vào ngõ cụt như Biện Toại, Đoàn Văn Vươn ngày càng nhiều hơn. Hậu duệ của Tom trong “Chùm nho nổi giận” cuối cùng cũng được mãn nguyện với cuộc sống tốt đẹp sau đó. Còn hậu duệ của Biện Toại đau khổ hơn ông nhiều.

Nếu Biện Toại được tha bổng thì Đoàn Văn Vươn và các anh em của anh sẽ không được chính quyền “của anh, do anh và vì anh” tha bổng. Đó là chính là điểm khác biệt căn bản của các cuộc cách mạng tư sản trước đây (ở các nước TBCN) với cuộc cách mạng vô sản dưới sự lãnh đạo của đảng cộng sản. Nghĩ về vụ án Nọc Nạn, rồi liên hệ chủ trương đấu tranh nghị trường với người Pháp của cụ Phan, ta có quyền nuối tiếc về cơ hội của đất nước đã tuột mất.

Đọc Steinbeck, sẽ càng thấy sự khác biệt giữa quan niệm đấu tranh đòi quyền lợi cho giai cấp công nhân thông qua các nghiệp đoàn, phổ thông đầu phiếu để có tiếng nói trong Nghị Viện, nơi lập pháp sẽ bảo vệ lợi ích cho họ. Và ngược lại, đó là những người cộng sản chủ trương dùng bạo lực để lật đổ chính quyền tư sản, thiết lập một trật tự xã hội mới – xã hội đó bất công, đặc quyền đặc lợi, độc đoán như thế nào thì không còn ai ảo tưởng…

Nếu đường lối đấu tranh bất bạo động của Mahatman Gandhi với tầm nhìn xa rằng: “Các bạn nhầm rồi, mục đích của chúng ta không chỉ là đòi độc lập cho Ấn Độ. Cái cao cả lâu dài hơn là phải rèn luyện cho người dân Ấn Độ xứng đáng sống trong nền độc lập đó. Mà cuộc đấu tranh lâu dài này của chúng ta chính là môi trường để rèn luyện cho người dân đủ phẩm giá sống trong nền độc lập của mình”, khi các đồng chí của ông nôn nóng muốn dùng vũ lực giành độc lập khỏi thực dân Anh, thì cách mạng chuyên chính vô sản làm ngược lại. Khi chủ trương dùng bạo lực để giành chính quyền và duy trì bạo lực để bảo vệ chính quyền chuyên chính bằng mọi giá, thì chính quyền “vô sản” đã thủ tiêu mọi phẩm giá làm người của công dân.

Sau cách mạng xã hội chủ nghĩa là gì? Ai dám nói chắc về một điều tốt đẹp sẽ đến?

Nguồn Thùy Linh


Xem thêm: Nguyễn Tấn Dũng , Trương Tấn Sang, Trần Đại Quang
[ Xem thêm ]
Xem chi tiết...

Chia sẻ về thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng

Người đăng: Unknown – 1 nhận xét
 
Sau khi Thủ tướng Chính phủ ký quyết định nghỉ hưu theo chế độ từ ngày 01/3 đối với ông Trương Đình Tuyển, nguyên Ủy viên Trung ương Đảng, nguyên Bộ trưởng Bộ Thương mại, Thành viên Hội đồng tư vấn Chính sách tài chính – tiền tệ quốc gia và Thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng, nguyên Ủy viên Trung ương Đảng, nguyên Thứ trưởng Bộ Công an, Phái viên Tư vấn cho Thủ tướng Chính phủ về an ninh và tôn giáo thì phần đông người dân tỏ ra quan tâm và chia sẻ cảm xúc rất thật của mình về họ, những người “quan” của dân, điều đó cho thấy cả hai ông đều là những người lãnh đạo thực sự có tầm. Điều đáng nói, một số trang mạng lại đăng thông tin sai lệch, bôi đen hình ảnh thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng. Đây là thủ đoạn của những kẻ chống phá làm suy giảm hình ảnh của cán bộ lãnh đạo nước ta.

thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng
thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng
Chúng ta đều biết, Thượng Tướng Nguyễn Văn Hưởng đã đi vào lòng dân như một vị tướng suốt đời cống hiến sức mình cho sự nghiệp đấu tranh và bảo vệ đất nước. Cả cuộc đời chính trường của ông gắn với công tác âm thầm mà cao quý đó là bảo vệ an ninh quốc gia. . Là người cả đời làm công tác an ninh nên ông rất kín đáo, chỉ có thu thập chứ ít khi tiết lộ thông tin, nhất là thông tin về bản thân và các hoạt động của ông. Có lẽ vì tính chất đặc thù của công việc cũng đã tạo cho ông tính cách là người trầm tính, cẩn thận, kín đáo. Đó cũng chính là lý do vì sao chúng ta thấy rất ít thông tin cá nhân của ông trên các phương tiện truyền thông. Theo ghi nhận từ những người từng tiếp xúc với Thượng tướng chia sẻ thì ông là người giỏi về nghiệp vụ, luôn khôn khéo và kiên quyết đến cùng với kẻ địch nhưng lại gần gũi, thương yêu, quan tấm đến đồng đội; kiệm lời khi nói về bản thân mình. Ông là người gần gũi với đồng bào dân tộc Tây Nguyên, với các tôn giáo và nông dân để mang lại quyền lợi cho họ.
Thượng tướng đã cống hiến sức lực và tâm huyết thầm lặng của mình cho đất nước, cho dân tộc. Ông đã cùng đồng đội của mình “nằm gai, nếm mật” đấu tranh chống lại các thế lực thù địch, góp phần giữ vững ổn định chính trị trên các địa bàn chiến lược của đất nước.
Đối với đồng nghiệp, ông là tấm gương sáng, bản lĩnh cho các thế hệ trẻ an ninh Việt Nam học tập, noi theo.
Với người dân, đặc biệt là bà con đồng bào các dân tộc, tôn giáo ông luôn dành thời gian tiếp xúc, gần gũi để lắng nghe tiếng nói của người dân và đem lại quyền lợi thiết thực cho họ.
Những lời trên đây chỉ là một trong số các chia sẻ rất đỗi chân thành, mộc mạc mà người dân dành cho Thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng, rồi mai đây khi “tre già măng mọc” người dân sẽ kể cho con cháu nghe những câu chuyện về ông như tấm gương để lớp trẻ noi theo. Thực tế làm lãnh đạo đã khó, càng khó hơn khi làm lãnh đạo được dân tin yêu, kính nể. Tin rằng dù đã nghỉ hưu nhưng ông sẽ tiếp tục đóng góp sức mình vì người dân và đất nước Việt Nam.


Xem thêm: Nguyễn Tấn Dũng , Trương Tấn Sang, Trần Đại Quang
[ Xem thêm ]
Xem chi tiết...
28/3/13

Luật sư Lê Đức Tiết lên tiếng phản đối Cáo trạng vụ án Đoàn Văn Vươn

Người đăng: Unknown – 0 nhận xét
 
“Không có quyết định đúng luật thì không thể có hành vi chống người thi hành công vụ" - Luật sư Lê Đức Tiết

“Nếu toà án có cơ sở để kết luận quyết định thu hồi, cưỡng chế đất của huyện Tiên Lãng là đúng; tức kết luận của Thủ tướng rằng huyện thu hồi, cưỡng chế đều sai cũng là sai thì lúc đó mới buộc tội ông Vươn là chống người thi hành công vụ”, quan điểm của luật sư Lê Đức Tiết, phó chủ nhiệm hội đồng tư vấn Dân chủ và pháp luật (thuộc uỷ ban trung ương Mặt trận tổ quốc Việt Nam) khi trao đổi với phóng viên Sài Gòn Tiếp Thị xung quanh kết luận điều tra và bản cáo trạng mới đây của các cơ quan công quyền đối với vụ việc liên quan đến ông Đoàn Văn Vươn và các cá nhân khác trong vụ cưỡng chế thu hồi đất tại Tiên Lãng – Hải Phòng cách đây gần tròn một năm.

Chắc ông đã nghe những diễn biến mới nhất của vụ việc, là kết luận điều tra của Công an Hải Phòng và bản cáo trạng của viện Kiểm sát nhân dân thành phố Hải Phòng?

Báo chí đã đăng kết luận điều tra vụ Đoàn Văn Vươn. Dư luận xã hội và nhất là giới luật gia không đồng tình. Không ai có thể tự làm quan toà cho chính mình.

Trong vụ này, ông giám đốc Công an Hải Phòng nói đây là trận đánh đẹp. Chính ông cùng với hai phó giám đốc trực tiếp chỉ huy lực lượng cưỡng chế rồi chính cơ quan công an Hải Phòng trực tiếp điều tra vụ án. Viện Kiểm sát nhân dân thành phố Hải Phòng và TAND thành phố Hải Phòng, cũng là những cơ quan đã từng xét xử sai, nay lại tiếp tục xét xử vụ án nên khó thuyết phục được dân chúng về tính công minh của công việc điều tra, truy tố, xét xử.

Các cơ quan tư pháp Hải Phòng nên tự rút ra, để cơ quan tư pháp trung ương trực tiếp vào cuộc thì mới đảm bảo khách quan. Nếu Hải Phòng tự mình điều tra, xét xử thì không bảo đảm được tính không thiên vị trong đấu tranh bảo vệ công lý. Hơn nữa, nếu cơ quan điều tra bộ Công an và viện Kiểm sát nhân dân tối cao trực tiếp rút hồ sơ lên để trực tiếp làm, thì vụ việc sẽ được giải quyết nhanh chóng hơn như Thủ tướng Chính phủ yêu cầu và giúp cho các cơ quan tư pháp Hải Phòng đỡ vướng mắc hơn.

Vậy còn quan điểm của ông với nội dung cáo trạng, quyết định khởi tố bị can sáu người trong gia đình ông Đoàn Văn Vươn về tội “giết người, chống người thi hành công vụ”?

Phán quyết cuối cùng là do toà án quyết định. Tuy vậy, cần lưu ý rằng phán quyết công minh, đúng pháp luật được đông đảo dư luận nhân dân đồng tình sẽ có tác dụng giáo dục sâu rộng trong xã hội. Còn ngược lại, những phán quyết bất công thường gây ra sự phẫn nộ của công chúng và đánh mất niềm tin của công chúng vào pháp luật, vào chính quyền.

Trong vụ Đoàn Văn Vươn, nếu các cơ quan tư pháp có đủ cơ sở pháp lý để khẳng định lệnh thu hồi đất của chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng là đúng Hiến pháp, đúng luật Đất đai thì mới có thể buộc tội ông Vươn phạm tội chống người thi hành công vụ. Trong khi đó, chính Thủ tướng Chính phủ – người đứng đầu cơ quan hành pháp – cũng từng kết luận rằng quyết định thu hồi đất nói trên là sai. Lệnh cưỡng chế để thi hành quyết định trái luật, do vậy, cũng không thể đúng. Không có quyết định hành chính đúng luật thì không thể có hành vi chống người thi hành công vụ. Không thể buộc tội ông Vươn chống lại cái không có trong thực tế. Ông Vươn chỉ chống lại hành vi trái luật của viên chức. Đó là quyền phòng vệ chính đáng của công dân mà luật pháp tất cả các nước trên thế giới và ở nước ta đều công nhận.
Báo chí đã đăng kết luận điều tra vụ Đoàn Văn Vươn. Dư luận xã hội và nhất là giới luật gia không đồng tình

Cũng có ý kiến cho rằng dẫu sao ông Vươn cũng biết những người mà ông ta chống lại là viên chức nhà nước. Chống lại viên chức nhà nước là chống lại người thi hành công vụ?

Lập luận này rất khiên cưỡng. Danh hiệu viên chức nhà nước không thể là cơ sở pháp lý để buộc tội người dân chống lại hành vi hoặc quyết định trái pháp luật của viên chức. Không thể lấy cái “áo giáp” viên chức để buộc tội dân. Nếu vậy thì không có sự kiện mà báo chí đã đưa tin là có 50 cá nhân, 25 tổ chức bị kỷ luật, năm cán bộ trong đó có chủ tịch, phó chủ tịch huyện, bí thư đảng uỷ, chủ tịch xã bị khởi tố vì đã cố ý huỷ hoại tài sản của công dân. Người dân quan tâm theo dõi bởi vì vụ việc xảy ra ở Tiên Lãng không phải là vụ việc đột xuất, cá biệt. Nhân dân chờ đợi “thần công lý” lên tiếng.

Nghĩa là nếu buộc ông Vươn tội chống người thi hành công vụ, thì theo quan điểm của ông là không đúng pháp luật, vì ở đây không có thi hành công vụ?

Tôi muốn nhấn mạnh, trong trường hợp toà án tối cao đưa ra xét xử, nếu toà án tối cao có được chứng cứ thuyết phục được rằng việc làm của huyện Tiên Lãng (thu hồi, cưỡng chế) là đúng luật thì mới có thể kết luận ông Vươn chống người thi hành công vụ. Hay nói cách khác, chỉ khi toà án có cơ sở để bác lại kết luận Thủ tướng (kết luận Thủ tướng cho rằng thu hồi, cưỡng chế là sai pháp luật) thì lúc đó mới buộc tội ông Vươn vào tội này.

Vậy theo ông, trong trường hợp này thì ông Vươn có thể bị khép vào tội danh nào?

Theo tôi đó là tội vượt quá phòng vệ chính đáng, theo điều 15 của bộ luật Hình sự.

Chí Hiếu thực hiện
    “Các Quyết định của UBND huyện Tiên Lãng thu hồi đất của ông Đoàn Văn Vươn với lý do hết thời hạn sử dụng là không đúng với quy định của luật Đất đai 2003 và nghị định 181/2004/NĐ-CP của Chính phủ về thi hành luật Đất đai năm 2003”.
    “Do quyết định thu hồi đất không đúng với quy định của pháp luật đất đai nên quyết định cưỡng chế thu hồi đất cũng không đúng pháp luật. Mặt khác, việc tổ chức cưỡng chế thu hồi đất của UBND huyện Tiên Lãng cũng có nhiều thiếu sót, sai phạm”.
    (trích kết luận của Thủ tướng Chính phủ ngày 10.2.2012 về vụ việc cưỡng chế thu hồi đất ở xã Vinh Quang, huyện Tiên Lãng, thành phố Hải Phòng)
 
    “Bộ đội của ta là của dân, do dân, vì dân mà lại đi tham gia cưỡng chế. Bộ đội, thì nhiệm vụ trước tiên, hàng đầu của anh là chống giặc ngoại xâm, thứ hai mới là giúp dân và thứ ba là tham gia sản xuất. Đây anh lại không bảo vệ cho dân làm ăn lại tham gia cưỡng chế dân. Đây là một sai lầm mà trong lịch sử đất nước ta chưa từng có”...
    “... Chủ tịch Hồ Chí Minh nói, cán bộ, công chức là công bộc của dân. Cái gì có lợi cho dân thì làm, cái gì hại cho dân phải tránh nhưng thực tế có làm được như vậy không? Ở trường hợp như vụ cưỡng chế, thu hồi đất với nhà ông Đoàn Văn Vươn thì họ đã làm trái, không thực hiện lời dạy của Hồ Chủ tịch. Chúng ta thấy ở đây hiện tượng bao che cho nhau. Cho nên, nếu làm quyết liệt, có thể truy tố cả những cá nhân chủ trương, thực hiện phá nhà của công dân Đoàn Văn Vươn vì đây có thể nói là tội phạm, tội phá hoại tài sản của công dân”.

(Nguyên Chủ tịch nước – đại tướng Lê Đức Anh trả lời phỏng vấn Sài Gòn Tiếp Thị ngày 7.2.2012)

Xem thêm: Nguyễn Tấn Dũng , Trương Tấn Sang, Trần Đại Quang
[ Xem thêm ]
Xem chi tiết...
27/3/13

Toàn cảnh vụ tàu cá Việt Nam bị tàu TQ bắn cháy

Người đăng: Unknown – 0 nhận xét
 
Ngay sau khi tàu cá của ngư dân Quảng Ngãi bị tàu Trung Quốc bắn cháy đen, Bộ Ngoại giao, Hội nghề cá và nhiều chính trị gia đã lên tiếng phản đối và yêu cầu Trung Quốc phải bồi thường cho ngư dân.


Ngày 20/3, một tàu cá của ngư dân Quảng Ngãi bị tàu Trung Quốc bắn cháy

Sáng ngày 20/3, tàu cá mang số hiệu QNg 96382 do thuyền trưởng Phạm Quang Thạnh lái đánh bắt trên vùng biển truyền thống Hoàng Sa của Việt Nam thì bị tàu Trung Quốc truy đuổi và nổ súng bắn cháy nóc cabin.

Thuyền trưởng Phạm Quang Thạnh cùng các thuyền viên tập trung dập lửa, đồng thời giữ cho được lá cờ Tổ quốc giương cao trên nóc tàu. Sau khi tàu cá QNg 96382 trở về đất liền sửa chữa, chính quyền địa phương huyện Lý Sơn đã kịp thời đến động viên, thăm hỏi và có chính sách hỗ trợ ngư dân khôi phục tàu, tiếp tục ra khơi.

Sáng 24/3, sau hai ngày neo tạm tại đảo Lý Sơn, tàu cá QNg 96382 cập cảng Sa Kỳ (xã Bình Châu, Bình Sơn, Quảng Ngãi) để sửa chữa hư hại, sau khi bị tàu Trung Quốc bắn cháy nham nhở.
Tàu cá QNg 96382 bị bắn cháy đen, nham nhở
Thuyền trưởng Phạm Quang Thạnh kể: Khoảng 8h15 sáng 20/3, khi đang lặn bắt hải sâm ở khu biển thuộc Hoàng Sa thì tàu của anh gặp tàu ngư chính Trung Quốc mang số hiệu 786. Khoảng 30 phút sau, tàu Trung Quốc áp sát tàu của anh, sau đó nổ liền 4 - 5 phát súng vào cabin, ca bin bốc cháy dữ dội.

Khi lửa bốc cao thiêu cháy cabin, anh em thuyền viên ai nấy đều hoảng sợ, nhưng anh Thạnh vẫn hết sức bình tĩnh, hô hào anh em múc nước biển dập lửa. Lá cờ Tổ quốc ở nóc cabin, lửa bén gần tới nơi, anh Phải (một thuyền viên trên tàu – PV) liều mình lao vào vừa dập tắt lửa vừa cuộn nhanh lá cờ không để lửa cháy. Đám cháy dập tắt, lá cờ được cắm trở lại trên nóc cabin còn lại bộ khung.

Ngày 25/3, Hội Nghề cá Việt Nam đề nghị cơ quan chức năng sớm ngăn chặn hành động này để bảo vệ ngư dân

Ngày 25/3, Hội Nghề cá Việt Nam gửi văn bản kiến nghị đảm bảo an toàn hoạt động sản xuất của ngư dân đến Văn phòng Chính phủ, Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, Bộ Ngoại giao và Ban đối ngoại Trung ương, phản đối những hành động của Trung Quốc nhằm thực hiện ý đồ xâm lược chủ quyền biển đảo nước ta.

Hội Nghề cá Việt Nam cho rằng đây là chuỗi hành động kéo dài, có hệ thống của Trung Quốc. Từ những hành động gây khó khăn, cản trở sản xuất, uy hiếp, đến nay Trung Quốc đã dùng vũ lực đe dọa tính mạng, tài sản của ngư dân Việt Nam. Sự leo thang đó của Trung Quốc nhằm thực hiện ý đồ lớn hơn đó là xâm lược chủ quyền biển đảo nước ta.

Trước những hành động đó của Trung Quốc, Hội Nghề cá Việt Nam đề nghị cơ quan chức năng sớm có biện pháp can thiệp hiệu quả, tạo sức mạnh tổng hợp, ngăn chặn ngay những hành động ngang trái của Trung Quốc, bảo vệ an toàn tính mạng và tài sản của ngư dân, bảo vệ toàn vẹn chủ quyền biển đạo Tổ quốc.

Ngày 26/3, trên VnExpress, ông Phùng Đình Toàn, Phó chủ tịch Hội nghề cá Quảng Ngãi khẳng định, tàu của Trung Quốc bắn tàu cá của ngư dân địa phương vào ngày 20/3 không phải là lần đầu tiên. Trước đây, nhiều ngư dân ở xã Bình Châu, huyện Bình Sơn và huyện đảo Lý Sơn cũng bị tàu Trung Quốc bắn, rượt đuổi. Cách đây khoảng 3 ngày, tàu cá của ông Phạm Phước ở xã Phổ Thạnh, huyện Đức Phổ cũng bị tàu Trung Quốc lấy mất 42 bộ bóng đèn hành nghề lưới nên phải bỏ ngang chuyến đi biển trở về.

Cũng theo ông Toàn, từ đầu năm 2013, gần 20 trường hợp tàu cá Quảng Ngãi hành nghề ở ngư trường truyền thống Hoàng Sa, Trường Sa bị tàu Trung Quốc quấy rối, dùng vòi rồng gây vỡ kính, hỏng máy, bắn đạn lửa làm cháy tàu... gây thiệt hại lớn cho bà con ngư dân.

Ngày 25/3, Bộ ngoại giao trao công hàm phản đối Trung Quốc bắn tàu cá của ngư dân Việt Nam

Ngày 25/3, trả lời câu hỏi của phóng viên đề nghị cho biết phản ứng của Việt Nam trước việc ngày 20/3 một tàu cá Việt Nam bị tàu Trung Quốc truy đuổi và nổ súng bắn cháy cabin tại khu vực thuộc quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Lương Thanh Nghị khẳng định, đây là vụ việc hết sức nghiêm trọng, vi phạm chủ quyền của Việt Nam đối với quần đảo Hoàng Sa, đe dọa tính mạng và gây thiệt hại tài sản của ngư dân Việt Nam.

Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam cho rằng hành động này đã vi phạm nghiêm trọng các nguyên tắc của luật pháp quốc tế, thỏa thuận về những nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết  vấn đề trên biển giữa Việt Nam và Trung Quốc, trái với tinh thần Tuyên bố ứng xử của các bên ở Biển Đông (DOC).

"Việt Nam kiên quyết phản đối, yêu cầu phía Trung Quốc điều tra, xử lý nghiêm hành động sai trái và vô nhân đạo nói trên, bồi thường thiệt hại cho ngư dân Việt Nam", ông Lương Thanh Nghị tuyên bố:

Ông Nghị cũng cho biết, ngày 25/3, đại diện Bộ Ngoại giao Việt Nam đã gặp đại diện Đại Sứ quán Trung Quốc tại Hà Nội trao công hàm phản đối việc làm nói trên của phía Trung Quốc.

Ngày 26/3, Trung Quốc bóp méo sự thật vụ bắn tàu cá Việt Nam

Ngày 26/3, Giới truyền thông Trung Quốc dẫn lời Hồng Lỗi, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc phủ nhận trắng trợn thực tế về việc tàu Trung Quốc đã bắn cháy tàu cá Việt Nam ở Hoàng Sa hôm 20/3.

Trước báo giới ở Bắc Kinh, người phát ngôn bộ Ngoại giao Trung Quốc đã bóp méo sự thật bằng tuyên bố: "Phản ứng của cơ quan chức năng của Trung Quốc trước một tàu cá bất hợp pháp của Việt Nam là đúng đắn và hợp lý”.

Ông này còn ngang nhiên nói rằng: “Chúng tôi hy vọng phía Việt Nam tiến hành các bước nghiêm túc nhằm cải thiện việc giáo dục và quản lý ngư dân để tránh các hoạt động trái phép như vậy”.

Tuy vậy, người phát ngôn Trung Quốc lại từ chối trả lời các câu hỏi liệu có hay không việc tàu Trung Quốc bắn vào tàu cá Việt Nam và liệu tàu Trung Quốc có phải tàu chiến hay không.

Ngày 26/3, Mỹ lên tiếng vụ tàu Trung Quốc bắn tàu cá Việt Nam

Trước phản đối của Việt Nam về việc Trung Quốc bắn vào một tàu cá của Việt Nam ở vùng biển Hoàng Sa, ngày 26/3, Bộ ngoại giao Mỹ bày tỏ sự quan tâm sâu sắc và cho biết đang tìm hiểu sự việc.


Đồng thời Bộ ngoại giao Mỹ cũng nhấn mạnh Mỹ kiên quyết phản đối các bên sử dụng biện pháp đe dọa hoặc dùng vũ lực để tuyên bố về lập trường chủ quyền của mình ở những vùng lãnh thổ còn đang gây tranh cãi.
Tàu bị cháy nham nhở nhưng các thuyền viên cố hết sức để bảo vệ cờ Tổ quốc không bị cháy. 

Ngày 26/3, các bộ, ngành chung tay ủng hộ chủ tàu cá bị cháy

Ngày 26/3, ông Đặng Ngọc Tùng - Chủ tịch Tổng Liên đoàn lao động Việt Nam đã trao 30 triệu đồng từ Quỹ Tấm lòng vàng Lao Động và chương trình Tấm lưới nghĩa tình hỗ trợ cho ông Bùi Văn Phải - chủ tàu cá QNg 96382 vừa bị tàu Trung Quốc bắn cháy cabin khi đang đánh bắt ở vùng biển Hoàng Sa của Việt Nam. Quỹ Hỗ trợ Ngư dân tỉnh Quảng Ngãi cũng đã trích 40 triệu đồng hỗ trợ chủ tàu và ngư dân bị nạn mỗi người 2 triệu đồng.

Từ ngày 25/3, các chính trị gia lên tiếng

TS Trần Công Trục - nguyên Trưởng ban Biên giới Chính phủ: Cảnh báo bước leo thang mới

Sự kiện tàu có vũ trang của Trung Quốc bắn cháy nóc tàu cá của ngư dân Việt Nam trên vùng biển thuộc chủ quyền của Việt Nam là một hành động vi phạm nghiêm trọng luật pháp quốc tế. Thứ nhất, hành vi này đã vi phạm tới chủ quyền lãnh thổ của Việt Nam đối với quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa, vi phạm các quyền chính đáng của Việt Nam với các vùng biển liên quan mà chúng ta có quyền hợp pháp theo Công ước Luật Biển 1982.

Từ xa xưa cho đến tận bây giờ, những người đi biển đã chia sẻ khó khăn với nhau để cùng chống lại thiên tai, nhân tai, phải cứu giúp và cưu mang nhau. Nên có thể khẳng định đây là hành vi trái đạo lý của Trung Quốc. Và có thể coi là một bước leo thang mới hết sức nghiêm trọng của phía Trung Quốc trong tính toán chiến lược của họ là dần dần khống chế biển Đông.

Luật sư - tiến sĩ Hoàng Ngọc Giao, Viện trưởng Viện Nghiên cứu chính sách và pháp luật (trực thuộc Liên hiệp các Hội Khoa học Kỹ thuật Việt Nam), nguyên Phó Vụ trưởng Ban Biên giới Chính phủ: Không còn là đe dọa vũ lực mà là sử dụng vũ lực trực tiếp

Trước đây TQ chỉ đe dọa bằng lời nói và thực hiện các hành động mang tính chất hành chính, ít nhiều còn giữ kiềm chế ở mức dân sự, nhưng hành động gần đây nhất thể hiện sự leo thang hết sức nguy hiểm, đó là đẩy lên mức độ bắt đầu dùng vũ lực trực tiếp xâm phạm các quyền, chủ quyền hợp pháp của Việt Nam trên vùng biển Trường Sa, Hoàng Sa. Đây không còn là sự đe dọa vũ lực nữa mà là sử dụng vũ lực trực tiếp. Xét trên tất cả các hành vi của Trung Quốc, ta có đủ căn cứ để khẳng định rằng Trung Quốc đang vi phạm một cách thô bạo pháp luật quốc tế.

Trung Quốc đang thực hiện chính sách bành trướng một cách đồng bộ và tinh vi. Họ không ngượng gì khi sẵn sàng nói dối một cách trắng trợn rằng Hoàng Sa, Trường Sa là của họ. Trung Quốc dã tâm lấn biển bằng những biện pháp cụ thể như đưa tàu thuyền ngư dân áp chế, tàu ngư chính xuống phía nam giám sát, tuyên bố những thời vụ cấm đánh bắt hải sản. Bước tiếp theo là đưa tàu quân sự xuống tập trận.

Từ thực tế, lời nói, trên phương diện ngoại giao cũng như thông tin tuyên truyền đã thể hiện rõ dã tâm của Trung Quốc là bằng bất kỳ mọi giá phải xuống phía nam, độc chiếm biển Đông, mặc dù họ luôn nói là sẵn sàng giải quyết bằng hòa bình, đàm phán.

Thiếu tướng Lê Văn Cương: Trung Quốc phải chịu trách nhiệm khi bắn vào tàu cá Việt Nam

Trước sự việc Trung Quốc bắn vào tàu cá ngư dân tỉnh Quảng Ngãi, lãnh đạo hai nước cần phải có những cuộc gặp trực tiếp, trao đổi thẳng thắn, đưa ra giải pháp thực sự rõ ràng. Nếu xảy ra trường hợp tương tự, Trung Quốc phải chịu trách nhiệm…”.

Vụ việc Trung Quốc nổ súng bắn vào tàu cá mang số hiệu QNg96382 TS của ngư dân tỉnh Quảng Ngãi vào ngày 20/3, tại khu vực thuộc quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam đã làm cho ngư dân thêm lo lắng, bất bình vì nó ảnh hưởng đến tình mạng và tài sản của họ.

Sự việc đã xảy ra, chúng ta nên có cuộc gặp gỡ giữa hai bên để làm rõ những nguyên nhân và trách nhiệm cụ thể. Trên cơ sở đó tránh tái diễn những trường hợp tương tự. Là một nước nhỏ cũng có những thiệt thòi nhất định, nhưng khi đã động chạm đến sự thiêng liêng của Tổ quốc thì chúng ta cũng phải có biện pháp cứng rắn hơn

Chúng ta không nên chỉ phản ứng trên báo chí cũng như gửi công hàm thông thường. Chúng ta cần phải có những cuộc gặp trực tiếp, trao đổi thẳng thắn, đưa ra giải pháp thực sự rõ ràng, minh bạch trên cơ sở hai đảng, nhà nước đã thỏa thuận. Phải có sự cam kết trách nhiệm trên biển Đông, nếu xảy ra sự việc như nào thì trách nhiệm cũng phải quy như vậy.

Tôi nghĩ rằng nhà nước ta cũng phải xem xét lại cách ứng phó cho phù hợp để vừa bảo đảm sự hòa bình ổn định nhưng vẫn công bằng. Không thể trước sự đe dọa hay sức ép của một nước lớn mà chúng ta lùi bước hay nhượng bộ. Quan điểm của chúng ta phải kiên trì về ngoại giao, tìm mọi cách giải quyết vấn đề một cách hòa bình. Thế nhưng nếu Trung Quốc không điều chỉnh vẫn cứ o ép mình quá thì tức nước sẽ vỡ bờ, vì sự chịu đựng cũng có giới hạn. Chúng ta cũng phải có biện pháp mạnh mẽ quyết tâm của toàn dân tộc Việt Nam là không để một mảnh đất thiêng liêng của Tổ quốc rơi vào tay kẻ khác.

Xem thêm: Nguyễn Tấn Dũng , Trương Tấn Sang, Trần Đại Quang
[ Xem thêm ]
Xem chi tiết...

Hacker Trung Quốc đánh cắp dữ liệu VN

Người đăng: Unknown – 1 nhận xét
 
Đại tá Trần Văn Hòa, Phó cục trưởng Cục Cảnh sát phòng chống tội phạm sử dụng công nghệ cao (Bộ Công an), vừa trở thành đối tượng tấn công có chủ ý của hacker Trung Quốc.Đây là thông tin được chính đại tá Trần Văn Hòa công bố tại Hội thảo về an toàn thông tin Security World 2013 được tổ chức hôm qua (26.3) tại Hà Nội.

Giải mã một email lạ
Cụ thể vào ngày 5.3, ông Hòa có nhận được một thư điện tử gửi đích danh “TS Trần Văn Hòa, C15, BCA” từ địa chỉ email mang tên của một cán bộ thuộc Bộ Khoa học - Công nghệ. Email có chữ ký với đầy đủ thông tin, số điện thoại di động của người gửi, kèm theo một tập văn bản đính kèm là công văn mang tên “CV xin xác nhận LLKH-CN.doc”.

Rất nhiều cán bộ, công chức giữ vị trí chủ chốt ở các bộ, ngành của VN đã bị hacker tấn công đánh cắp dữ liệu. Chúng ta đã mất cắp rất nhiều dữ liệu mà không biết
Đại tá Trần Văn Hòa, Phó cục trưởng Cục Cảnh sát phòng chống tội phạm sử dụng công nghệ cao (Bộ Công an)

Nhận thấy email này có một số điểm nghi vấn, đại tá Hòa liên lạc lại với người gửi thì được biết email này thực ra đã bị đánh cắp password từ lâu và hiện chủ sở hữu đã mất quyền sử dụng. Người gửi email cũng không hề quen biết đại tá Hòa.
Nguồn gốc tấn công vào email của lãnh đạo Cục Cảnh sát phòng chống tội phạm sử dụng công nghệ cao được xác định đến từ Trung Quốc - Nguồn: Đại tá Trần Văn Hòa


Bằng các biện pháp nghiệp vụ, cơ quan chuyên môn đã xác định được email này được đưa lên máy chủ của Yahoo từ một máy tính nối mạng có địa chỉ IP 118.145.2.250 tại Bắc Kinh (Trung Quốc), thông qua một công ty cung cấp dịch vụ internet có tên Beijing Hua Si Wei Tai Ke Technology Co.Limited.

Lấy file văn bản đính kèm đi giải mã, cơ quan cảnh sát phát hiện đây là một vi rút backdoor có chức năng gửi truy vấn tới máy chủ ctymailinh.vicp.cc có địa chỉ IP là 182.242.233.53 (thuộc Côn Minh, Vân Nam, Trung Quốc, thông qua nhà cung cấp dịch vụ Chinanet Yunnan Province Network) và tải các phần mềm từ máy chủ này về. Nếu như không bị phát hiện và ngăn chặn, vi rút này sẽ bắt đầu quá trình âm thầm đánh cắp dữ liệu mà nạn nhân không hề biết.

Hình thức phát tán vi rút của hacker vào máy của nạn nhân rất tinh vi và được ngụy trang rất tỉ mỉ để làm cho nạn nhân sập bẫy. Sau khi cài đặt thành công “cửa hậu” (backdoor), vi rút này không hề phá hoại máy tính của người sử dụng mà chỉ nằm im đó để đưa dữ liệu đến những địa chỉ đã định trước, đại tá Hòa cho biết.

Đối tượng là những người có chức vụ

Cũng theo đại tá Hòa, một vụ việc tương tự với mục đích tấn công vào những người có chức vụ trong các cơ quan nhà nước với mục tiêu lấy trộm dữ liệu từ toàn bộ hệ thống cũng đã được Cục Cảnh sát phòng chống tội phạm sử dụng công nghệ cao phát hiện.

Điểm khác biệt của vụ việc này là sau khi lừa người nhận “cài đặt” vi rút qua email, vi rút này sẽ tiếp tục cài đặt bốn spyware với các chức năng khác nhau trong đó có một keylogger (ghi lại các thao tác trên bàn phím của nạn nhân), lấy thông tin gửi cho www.expressvn.org đăng ký tại Trung Quốc. Spyware thứ hai sẽ lấy thông tin gửi về www.fushing.org, đăng ký tại Đài Loan và www.dinhk.net đăng ký tại Trung Quốc. Vi rút thứ ba sẽ đảm nhận nhiệm vụ đánh cắp mật khẩu của email lưu vào ổ C.

Vi rút cuối cùng sẽ làm nhiệm vụ thu thập dữ liệu gửi  lên HOST www.zdungk.com và www.phung123.com. Hai địa chỉ này đều được đăng ký tại Trung Quốc dưới tên một người là Yang Fei, email là chienld78@yahoo.com, có địa chỉ tại Bắc Kinh. Đây là các địa chỉ được cơ quan chức năng xác định là thường xuyên gửi đi các email với mục đích đánh cắp thông tin của nhiều cán bộ, lãnh đạo thuộc các cơ quan nhà nước của VN.
Mỹ tuyên án công dân Trung Quốc đánh cắp bí mật quân sựHôm qua, tòa án bang New York, Mỹ tuyên án 70 tháng tù giam đối với một công dân Trung Quốc vì tội tuồn bí mật quân sự của Mỹ về nước. Theo Reuters, bị cáo họ Lưu, 49 tuổi, bị khép vào 9 tội danh, trong đó có vi phạm luật Kiểm soát xuất khẩu vũ khí và khai man. Trước khi bị bắt, Lưu làm việc tại Công ty L-3 Communications (Mỹ) từ tháng 3.2009 - 11.2010. Các công tố viên cho biết bị cáo đã đánh cắp hàng ngàn tập tin máy tính chứa chi tiết về các hệ thống dẫn đường của tên lửa, rốc két và máy bay không người lái, đồng thời giới thiệu chúng tại 2 cuộc hội thảo ở Trung Quốc.
Trùng Quang

Đại tá Hòa cũng cho biết cơ quan công an từng phát hiện rất nhiều dữ liệu quan trọng và nhạy cảm của các bộ, ban, ngành của VN đã từng được nhóm tin tặc nổi tiếng Anonymous đưa công khai lên mạng internet. Điều đáng nói là các dữ liệu này không phải do Anonymous khai thác từ VN mà do nhóm này lấy từ một máy chủ đặt tại Bắc Kinh. Theo ông Hòa, rất nhiều cán bộ, công chức giữ vị trí chủ chốt ở các bộ, ngành của VN đã bị hacker tấn công đánh cắp dữ liệu. “Chúng ta đã mất cắp rất nhiều dữ liệu mà không biết”, đại tá Hòa nói.

Cẩn trọng mã độc

Theo ông Ngô Việt Khôi, Giám đốc Hãng bảo mật TrendMicro tại thị trường VN và Campuchia, hình thức tấn công có chủ đích đến những đối tượng cụ thể với mục tiêu đánh cắp thông tin, dữ liệu ngày càng gia tăng. Và thông thường đứng sau các vụ tấn công này là một quốc gia hoặc một chính phủ nào đó. Trước quá trình tấn công, hacker nghiên cứu rất rõ hệ thống máy tính của nạn nhân và sẽ thiết kế những vi rút theo kiểu may đo cho từng đối tượng cụ thể.

Bên cạnh đó, hacker cũng sẽ lợi dụng những điểm yếu mang tính “con người” của nạn nhân. Ví dụ để đánh cắp dữ liệu từ máy tính của một lãnh đạo bộ, ngành nào đó mà vị này không “online”, hacker có thể tấn công gián tiếp vào máy của thư ký hay trợ lý bằng cách gửi các đường link có chứa mã độc qua các mạng xã hội, các diễn đàn mà thư ký của lãnh đạo này tham gia. Các vi rút này sau đó sẽ tự động dùng gửi email từ địa chỉ của thư ký đến lãnh đạo và qua đó cài đặt malware lên máy của nạn nhân. Nhiều malware như vậy sẽ giúp hacker “vẽ” ra được hệ thống máy tính của cơ quan nạn nhân và đẩy các thông tin cần thu thập ra ngoài. Điều nguy hiểm là hầu hết các mã độc được cài đặt theo cách tấn công này đều qua mặt các phần mềm diệt vi rút, bảo mật hiện đang có trên thị trường. Cũng theo ông Khôi, thống kê cho thấy trong số các mã độc được gửi qua email thì 70% được ẩn trong các file văn bản hoặc bảng tính khiến nạn nhân không nghi ngờ.

Theo ông Nguyễn Minh Đức, Giám đốc Bộ phận An ninh mạng Bkav, các kịch bản thường thấy mà các phần mềm gián điệp tấn công vào các đối tượng xác định gồm: chèn spyware vào các website tải phần mềm, đánh cắp tài khoản email để gửi “file tài liệu” và giả mạo email. Các phần mềm gián điệp này sẽ ghi lại hoạt động của bàn phím, chụp lén màn hình hoặc quay video, ghi âm trộm thông qua webcam và thu thập, đánh cắp bất kỳ file nào.

Ông Đức cho rằng, hiện tại có bao nhiêu máy tính/máy chủ bị cài đặt mã độc, bao nhiêu dữ liệu bị đánh cắp, thay đổi là điều chưa thể xác định được. Và nguy hiểm hơn thông qua các mã độc này vào thời điểm nào đó rất có khả năng sẽ được kích hoạt lệnh phá hủy ổ cứng gây ra những thiệt hại nghiêm trọng.

Nguy cơ mất an toàn thông tin rất caoTheo thống kê của Công ty an ninh mạng Bkav, trong năm 2012 có tới 2.203 website của các cơ quan, doanh nghiệp tại VN bị tấn công, chủ yếu thông qua các lỗ hổng trên hệ thống mạng. So với 2011 con số này hầu như không giảm. Bên cạnh đó, theo báo cáo của Hiệp hội An toàn thông tin VN (VNISA) năm 2012, VN tuy nằm trong nhóm 5 nước đứng đầu thế giới về người dùng internet nhưng xếp thứ 15 về lượng phát tán mã độc, thứ 10 về tin rác, thứ 15 về zombie (máy tính bị mất kiểm soát). Trong số 100 website thuộc chính phủ có đến 78% có thể bị tấn công toàn diện. Năm 2012 cũng đã xuất hiện nhiều biến thể vi rút ăn cắp tài khoản ngân hàng trực tuyến, các kết nối ngầm và các mã độc chuyên dùng để đánh cắp thông tin có chủ đích.

Trường Sơn


Xem thêm: Nguyễn Tấn Dũng , Trương Tấn Sang, Trần Đại Quang
[ Xem thêm ]
Xem chi tiết...

Trung Quốc tuyên bố vụ bắn tàu cá Việt là 'chính đáng và cần thiết'!

Người đăng: Unknown – 1 nhận xét
 
Báo chí Trung Quốc và hãng tin quốc tế ngày 26/3 dẫn lời Người phát ngôn Bộ Ngoại giao nước này, ông Hồng Lỗi, trắng trợn tuyên bố việc bắn tàu cá Việt Nam là ‘chính đáng và cần thiết’.

Truyền thông Trung Quốc và các hãng tin quốc tế dẫn lời Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc Hồng Lỗi thừa nhận vụ tàu cá Việt Nam bị hư hại, nhưng tuyên bố đây là hành động nhằm ‘dạy cho các ngư dẫn phải tránh xa’ vùng biển thuộc chủ quyền không thể chối cãi của Việt Nam, nhưng ông này cho rằng thuộc chủ quyền Trung Quốc.

Bất chấp thực tế về việc tàu cá Việt bị bắn cháy khi đang đánh bắt cá trên vùng biển thuộc chủ quyền Việt Nam, ông Hồng Lỗi tuyên bố: “Hành động đáp trả của Trung Quốc đối với các tàu cá Việt đánh bắt bất hợp pháp là hợp lý và cần thiết”.
Tàu cá Việt bị tàu Trung Quốc bắn tan hoang trên vùng biển của Việt Nam, nhưng ông Hồng Lỗi vẫn lớn tiếng cho rằng đây là hành động 'chính đáng và cần thiết'?. Ảnh: Nguyễn Thành.

Không chỉ vậy, Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc còn lớn tiếng: “Chúng tôi hi vọng phía việt nam sẽ có những bước đi cần thiết trong việc giáo dục và quản lý ngư dân nhằm chấm dứt những hành động bất hợp pháp như vậy (đánh bắt cá trên vùng biển thuộc chủ quyền Việt Nam – P.V)”.

Trái ngược những gì Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc tuyên bố ngày 26/3, trước đó 2 ngày, báo Tiền Phong đã có bài phản ánh sự thật không thể chối cãi về việc tàu cá QNg 96382 của ngư dân Quảng Ngãi bị tàu Trung Quốc bắn cháy nóc cabin tại vùng biển thuộc quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam. Điều đáng nói, tàu cá Việt Nam vẫn bị tấn công dù đã cố chứng tỏ rằng không có hành động chống trả, không có vũ khí ngay trên vùng biển thuộc chủ quyền của Việt Nam. “Chúng tôi ngồi trước mũi tàu để tàu Trung Quốc thấy rõ mình không có hành động chống trả, không có vũ khí. Khi tàu áp sát khoảng 20m thì tàu Trung Quốc nổ liền 4 - 5 phát súng vào cabin, ca bin bốc cháy dữ dội”, chủ tàu Bùi Văn Phải kể với phóng viên Tiền Phong.

Ngày 25/3, Người Phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Lương Thanh Nghị cũng cho biết:

“Ngày 20/3/2013, tàu cá mang số hiệu QNg 96382 TS của ngư dân tỉnh Quảng Ngãi trong lúc đang hoạt động nghề cá bình thường tại ngư trường truyền thống thuộc khu vực quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam đã bị tàu Trung Quốc truy đuổi và nổ súng bắn cháy cabin.

Đây là vụ việc hết sức nghiêm trọng, vi phạm chủ quyền của Việt Nam đối với quần đảo Hoàng Sa, đe dọa tính mạng và gây thiệt hại tài sản của ngư dân Việt Nam.

Hành động này đã vi phạm nghiêm trọng các nguyên tắc của luật pháp quốc tế, Thỏa thuận về những nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết vấn đề trên biển giữa Việt Nam và Trung Quốc, trái với tinh thần Tuyên bố ứng xử của các bên ở Biển Đông (DOC).

Việt Nam kiên quyết phản đối, yêu cầu phía Trung Quốc điều tra, xử lý nghiêm hành động sai trái và vô nhân đạo nói trên, bồi thường thiệt hại cho ngư dân Việt Nam".

Cùng ngày, đại diện Bộ Ngoại giao Việt Nam đã gặp đại diện Đại Sứ quán Trung Quốc tại Hà Nội trao công hàm phản đối việc làm nói trên của phía Trung Quốc.

(Tiền phong)


Xem thêm: Nguyễn Tấn Dũng , Trương Tấn Sang, Trần Đại Quang
[ Xem thêm ]
Xem chi tiết...

Vi hành kiểu... Quảng Bình

Người đăng: Unknown – 0 nhận xét
 
Giá như trên khắp cả nước, các ông bà “quan đầu tỉnh” đều có những chuyến vi hành kiểu Quảng Bình chắc sẽ thành một động thái thật tích cực trong việc tái lập kỷ cương, kỷ luật để dân tình được nhờ.                                          

Lâu nay, việc các quan chức đi thăm và làm việc với cơ sở theo lịch trở nên bình thường. Có cái mới chính là việc dỡ bỏ những tấm panô “nhiệt liệt chào mừng” lãnh đạo về làm việc do đích thân Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng nêu gương thực hiện. Tuy nhiên, việc “vi hành” có vẻ “hơi bị ít”. Công việc bận rộn, họp hành liên miên khiến văn phòng khó bố trí một chuyến “vi hành” đột xuất nên cứ lần lữa mãi mà không thực hiện được. Về quê tảo mộ, thăm lại trường xưa, họp đồng hương, đồng môn mà cũng khó bố trí. Vậy nên, chuyện “quan đầu tỉnh vi hành” kiểm tra quan chức thuộc quyền bỏ bê công việc, la cà quán xá trong giờ hành chính quả là việc đáng nêu gương trong việc quản lý cán bộ.

Thì ra lâu nay cán bộ ở nhiều cơ quan trong hệ thống chính trị bê trễ công việc, cà phê cà pháo trong giờ làm việc khiến người dân, doanh nghiệp… ngán ngẩm kêu ca, mỗi khi có công việc liên quan phải đến các cơ quan này. Dân cần nhưng quan không vội nên người có việc gấp nhưng cũng phải đợi đến giữa buổi làm việc mới gặp được cán bộ phụ trách, nhiều lúc phải đợi sang buổi khác. Việc bẻ hành bẻ tỏi, hoạnh họe thủ tục và cả vòi vĩnh, lỡ hẹn, sai hẹn trở thành chuyện thường ngày ở cơ quan công quyền địa phương.
Vi hành kiểu... Quảng Bình
Đầu giờ sáng, họ thường đến điểm danh, cất cặp rồi ra quán ăn sáng, cà phê quá 9 giờ 30 mới về cơ quan làm việc hoặc nhiều người biết thóp lãnh đạo cơ quan đi vắng nên đến thẳng quán xá. Một bộ phận khác thì “đeo bình ôxy lặn luôn một hơi” từ 10 giờ sáng để chợ búa, nhậu nhẹt, bồ bịch… rồi đến gần hết ca chiều mới đảo về cơ quan xem có việc gì hay không. Thế nên khó gặp đúng người cần gặp. Nếu cố hỏi thì được đồng nghiệp trả lời với đủ lý do như vừa mới đi ra ngoài, đi họp, đám tang, đám cưới, con ốm, mẹ đau… Sự thật có trời mà biết họ đi đâu.

Điều đáng nói là hầu như cấp ủy, lãnh đạo nào cũng có biết về nạn “ăn cắp giờ” làm việc này nhưng bó tay hoặc đôi khi có nhắc nhở, rầy la, yêu cầu cấp dưới chấn chỉnh nhưng không kết quả, khác nào nước đổ đầu vịt.

Quảng Bình cũng vậy, không phải không có vấn nạn này. Nếu ở đây có gì khác chính là cách xử lý nạn cán bộ bỏ việc đi uống nước của ông Bí thư Tỉnh ủy Lương Ngọc Bính.

Vào giữ tháng 3 vừa rồi, vào đầu giờ làm việc, Bí thư Lương Ngọc Bính cho mời Giám đốc Sở Nội vụ Nguyễn Văn Sơn và cán bộ thanh tra cùng tiến hành kiểm tra đột xuất tại 7 quán cà phê tại mấy con phố chính ở TP Đồng Hới. Được biết, Đồng Hới dẫu là thành phố trẻ nhưng cũng đã kịp hình thành những phố cà phê dài hun hút, luôn đông nghịt khách nhâm nhi ly đen, ly nâu… Không ít những công việc, văn bản được ký nháy, thậm chí đồng ý phê duyệt diễn ra ở các quán cà phê. Hôm ông Bính vi hành cũng vậy. Quán xá đông nườm nượp, khách ra, khách vào. Trong vòng 60 phút, đích thân Bí thư Tỉnh ủy đã phát hiện khoảng 15 cán bộ, công chức, trong đó có cán bộ của Sở Công Thương, Sở Kế hoạch - Đầu tư, Công ty Điện lực Quảng Bình đang “cà phê chém gió”.

Những người chứng kiến kể lại rằng, khi vào quán, Bí thư Tỉnh ủy nhìn trang phục, tác phong mấy người nhâm nhi cà phê, ông biết ngay đây là các cán bộ của tỉnh. Ông hỏi họ: “Xin lỗi, anh công tác cơ quan nào? Sao giờ này còn ngồi đây?”. Hẳn là họ quá biết người đang đối thoạt nên không dám xạo mà đứng dậy chào ông rồi ấp úng thưa gửi này nọ. Bị phát hiện thái độ, họ đều lúng túng và sợ. Cũng có người thanh minh đang chờ bạn, chờ đối tác hay đi làm rồi tranh thủ vào uống ly cà phê, về cơ bản là sợ và biết mình có lỗi.

Ông Bính còn cho biết, đợt kiểm tra vừa qua mới chỉ nhắc nhở. Sắp tới, nếu phát hiện tình trạng cán bộ, công chức uống cà phê trong giờ làm việc sẽ kiên quyết xử lý nghiêm, bất chấp đó là cán bộ lãnh đạo hay công chức thuộc diện “con ông cháu cha”.

Bí thư Tỉnh ủy Lương Ngọc Bính cho biết, không thể chấp nhận cán bộ ăn lương Nhà nước, ăn lương của dân mà đi la cà như thế được, việc nhỏ nhất không làm được thì việc gì làm được; trong khi cứ kêu là thiếu cán bộ, thiếu biên chế!

Hãy còn quá sớm để đánh giá kết quả chuyến vi hành này, nhưng theo ghi nhận của người dân địa phương, những ngày sau chuyến đi, nhiều quán cà phê trên địa bàn TP Đồng Hới đã vắng khách trong giờ làm việc. Ở các cơ quan công sở, không khí làm việc khác hẳn, công việc hanh thông hơn nhiều. Cuộc vi hành của ông “quan đầu tỉnh” có kết quả tích cực. Tuy nhiên, theo chính bạn đọc ở tỉnh này, để chấm dứt triệt để tình trạng bê trễ này, cần phải có một chế tài xử lý thật nghiêm minh.

Giá như trên khắp cả nước, các ông bà “quan đầu tỉnh” đều có những chuyến vi hành kiểu Quảng Bình chắc sẽ thành một động thái thật tích cực trong việc tái lập kỷ cương, kỷ luật để dân tình được nhờ.

Bảo Dân


Xem thêm: Nguyễn Tấn Dũng , Trương Tấn Sang, Trần Đại Quang
[ Xem thêm ]
Xem chi tiết...
26/3/13

Big C: Hoặc là ‘gian thương’, hoặc là gián điệp!

Người đăng: Unknown – 0 nhận xét
 
Sự việc người tiêu dùng phát hiện nho Việt Nam gắn cờ Trung Quốc trong siêu thị Big C The Garden đã lại một lần nữa thổi bùng lên sự giận dữ trong dư luận. Đã quá nhiều vụ việc, quá nhiều những sai sót làm tổn thương lòng tự hào dân tộc.
Big C: Hoặc là ‘gian thương’, hoặc là gián điệp!
Big C: Hoặc là ‘gian thương’, hoặc là gián điệp!

Vậy, điều gì đang xảy ra trong chính tâm thức của chúng ta, hay là có một bàn tay nào đó ngày lại ngày cố tình đâm những cái kim nhỏ nhưng gây đau vào tinh thần tự tôn dân tộc?

Trước vụ nho Việt Nam gắn cờ Trung Quốc ở Big C, đã có một loạt những sự việc làm dấy lên lo ngại. Trước tiên phải kể đến “bản đồ lưỡi bò” phi pháp cứ tìm mọi cách trà trộn vào Việt Nam, rồi một công ty du lịch kém ý thức ghi Biển Đông là biển “Nam Trung Hoa” theo cách gọi của người Trung Quốc. Sau đó lại đến một chi nhánh một ngân hàng ở Ninh Bình phát cho khách hàng những địa cầu thể hiện sai chủ quyền, rồi cả logo của trường Đại học Kinh tế quốc dân “quên” 2 quần đảo Hoàng Sa – Trường Sa thiêng liêng của tổ quốc.

Một loạt các vụ việc nữa liên quan đến các ấn phẩm văn hóa. Giờ lại đến lượt Big C, lòng tự tôn dân tộc thêm một lần đau nhói.

Chẳng dễ để mang cờ Trung Quốc gắn vào bên trong sản phẩm được đóng gói như thế này.

Riêng trong vụ việc của Big C, đây không phải là lần đầu tiên siêu thị này có những việc làm đáng xấu hổ. Petrotimes đã đặt thẳng câu hỏi với đại điện của siêu thị này: Big C đang là “gian thương” hay đang là “gián điệp”?

Trong vụ việc này, 2 khả năng có thể xảy ra.

Khả năng đầu tiên: Đây là sản phẩm nho Trung Quốc nên có gắn cờ Trung Quốc. Thế nhưng vì sao nhãn mác lại đề là “Made in Vietnam”? Nếu giả thiết này là đúng thì Big C đúng “gian thương” lừa dối người tiêu dùng, lấy mác nho Việt Nam để gắn cho hoa quả Trung Quốc vốn đã mang tiếng là kém chất lượng.

Khả năng thứ 2: Sản phẩm nho này là của Việt Nam đúng như nhãn mác. Vậy, sao lại có cờ Trung Quốc lọt vào trong? Số cờ này ở đâu ra? Ai đã dán trực tiếp dán hoặc tiếp tay cho việc dán cờ lên sản phẩm? Nếu khả năng này xảy ra thì đây đúng là một hành vi gián điệp, phá hoại và cố ý.

Không thể đổ lỗi cho sự “vô tình” trong sự cố này Big C chỉ có thể là “gian thương” hoặc là “gián điệp”.

Chủ quyền của Tổ quốc luôn thiêng liêng với mỗi người dân Việt Nam

Đây không phải là lần đầu tiên, siêu thị này bày bán các sản phẩm thể hiện sai lạc về chủ quyền. Hồi tháng 3, tức là chỉ cách đây 1 tháng, Big C đã bán cả áo phông thời trang có logo in hình bản đồ Việt Nam không có Hoàng Sa, Trường Sa. 2 sự việc xảy ra liên tiếp đã thổi bùng lên sự tức giận của dư luận và người tiêu dùng. Chính người tiêu dùng đã lên tiếng về biểu hiện lạ của Big C.

Trong khi tình hình biển Đông đang diễn biến vô cùng phức tạp, đất nước ta đang từng ngày từng giờ đối phó với sự xâm lấn chủ quyền trên biển của Trung Quốc. Nhà nghiên cứu Dương Danh Dy từng cảnh báo “Trung Quốc đã không nề hà bất cứ hành động nào để gieo rắc vào người dân ý nghĩ Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam là của họ”.

Nếu hành vi của Big C là cố ý hoặc có một bàn tay nào đó, đương nhiên đây là điều không thể nào tha thứ. Vụ việc này cũng thể hiện: Đang có không ít người vì mục đích kinh doanh, vì lợi nhuận mà vô cảm, thờ ơ với vận mệnh của đất nước.

Trường Sa, Hoàng Sa – 2 dải đất xa xôi mà thiêng liêng của Tổ quốc luôn nằm trong tâm thức, niềm tự tôn của người Việt. Để giữ được cương thổ của cha ông vững cho đến ngày nay, nhiều lớp người đã hi sinh xương máu, vậy nên, không có lý do gì chúng ta có thể tha thứ cho bất cứ hành vi nào kể cả “vô cảm” hay là “gián điệp”. Nên Big C cũng đừng ngạc nhiên nếu người dân Việt Nam đồng lòng “nói không” với hệ thống siêu thị này.

Theo petrotimes


Xem thêm: Nguyễn Tấn Dũng , Trương Tấn Sang, Trần Đại Quang
[ Xem thêm ]
Xem chi tiết...
25/3/13

Ông Nguyễn Đình Lộc bị lợi dụng ra sao ?

Người đăng: Unknown – 0 nhận xét
 


Chúng tôi- Nhóm Biên tập Google.tienlang là những cựu sinh viên Đại học Luật Hà Nội. Chúng tôi- lớp luật gia trẻ. Với ông Nguyễn Đình Lộc, chúng tôi thuộc thế hệ con, cháu. Chúng tôi không được vinh hạnh quen biết vớiông. Thế nhưng, qua các thầy cô ở Đại học Luật Hà Nội, chúng tôi được nghe nhiều câu chuyện về ông Nguyễn Đình Lộc- một trí thức tiêu biểu, mộtchuyên gia sâu về nhiều ngành luật, đặc biệt là Luật Hiến pháp và Luật Hình sự. Ông chính là Trưởng ban Soạn thảo Bộ luật Hình sự hiện hành. Tại 2 kỳ họp của Quốc hội vào năm 1999, ông là người trực tiếp đứng ra báo cáo, thuyết trình và tiếp thu ý kiến thảo luận của các đại biểu Quốc hội về từngđiều, khoản của Bộ luật Hình sự.
Chính vì vậy, chúng tôi bất ngờ khi thấy ông Nguyễn Đình Lộc giao du với mấy ông "nhân xĩ chí thức" bô xít, thậm chí lại còn làm "Trưởng đoàn"...
Ông Nguyễn Đình Lộc là người đứng ở số thứ tự 33 trong danh sách Kiến nghị 72, đồng thời là "Trưởng đoàn" trao Kiến nghị này cho Quốc hội ngày 04-2-2013.
Thì ra ông Nguyễn Đình Lộc đã bị lợi dụng.
Chúng ta hãy nghe ông Lộc trực tiếp nói về sự lợi dụng này như thế nào:
(Phút 19:14:31) phóng viên VTV giới thiệu: Từng là người đứng đầu ngành tư pháp, ông Nguyễn Đình Lộc cho rằng đợt lấy ý kiến nhân dân vào Dự thảo sửa đổi Hiến pháp đã huy động được sự đóng góp rộng rãi của nhân dân cả nước.
Ông Nguyễn Đình Lộc bị lợi dụng ra sao ?
Ông Nguyễn Đình Lộc bị lợi dụng ra sao ? 

Ông Nguyễn Đình Lộc phát biểu khen ngợi đợt lấy ý kiến nhân dân lần này "rộng rãi", "có những địa phương gửi đến từng hộ", "công phu", mặc dù "còn có thể làm tốt hơn nữa, nhưng được như thế là đáng mừng rồi", tuy "thật ra cũng có những vấn đề cần phải rút kinh nghiệm".

Phóng viên: Trong đợt lấy ý kiến nhân dân vào Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 do Ủy ban Dự thảo Hiến pháp công bố, đông đảo nhân dân đồng tình ủng hộ và tích cực tham gia đóng góp ý kiến. Trong khi đó thì có một số người tự ý xây dựng một bản Dự thảo Hiến pháp và một bản Kiến nghị gửi Ủy ban Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992, rồi lấy chữ kí tán thành bản Kiến nghị đó. Ý kiến của ông về vấn đề này như thế nào, thưa ông?

Ông Nguyễn Đình Lộc (phút 19:16:34 -- 19:15: 18): Phải nói rằng, phần tôi thật ra đóng vai trò thì cũng... nói là trưởng đoàn thì có vẻ như to lắm, nhưng thật ra thì đến đấy mới được lên trưởng đoàn (cười to), đến lúc trao thì mới được lên trưởng đoàn. Thế thành ra... sao gọi là trưởng đoàn... Còn trước đó thì thật ra những cái bản ấy tôi không tham gia. Tôi không tham gia. Vì tôi là nguyên Bộ trưởng Bộ Tư pháp, cho nên các đồng chí, các bạn ấy có vẻ tín nhiệm giao việc trao thôi, chứ còn tôi không tham gia vào việc xây dựng cái tờ văn bản ấy. Cho nên bây giờ mọi người cứ bảo là tôi thế này tôi thế kia. Nếu mà tôi làm thì tôi nhận thôi, nhưng bởi vì tôi không làm cái đó. Chính anh em khác bảo làm. Hôm ấy mình chỉ là người đến đấy thì được giao làm trưởng đoàn... thế thôi. Tất nhiên thì (cười) trước khi trao phải đọc. Tôi cũng có nghiên cứu, và bản thân tôi lúc bấy giờ cũng có muốn sửa một số chỗ. Sau các đồng chí bảo là không, vì là cái này công bố trên mạng rồi, bây giờ mình sửa thì không nên. Cho nên vẫn cứ trao. Thật ra thì đến lúc đó thì mới giao cho tôi trao. Trước đó không trao đổi kĩ. Tôi thấy là là... cũng có lúc định là người khác trao. Nhưng mà cái hôm cuối cùng, gặp nhau trước khi ấy, thì lại bảo là bác Lộc phải trao. Thì tôi trao. Như tôi đã nói, việc viết những cái văn bản ấy, tôi không tham gia. Tất nhiên tôi có tham gia ý kiến. Nhưng tôi không phải là người biên tập. Còn cái dự thảo mà gọi là Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 2013 thì tôi hoàn toàn không tham gia. Cũng không phải là người thành lập cái nhóm đó. Kí là kí vào cái đoạn 7 điểm thôi, chứ còn cái Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 2013 tôi không hề biết cái đó

Nguồn Tiên lãng

Xem thêm: Nguyễn Tấn Dũng , Trương Tấn Sang, Trần Đại Quang
[ Xem thêm ]
Xem chi tiết...

Huỳnh Ngọc Chênh nhận giải "thảm họa"

Người đăng: Unknown – 1 nhận xét
 
Nổi tiếng nhờ vào việc chửi lại dân tộc, quê hương mình còn bỉ ổi hơn cả các sao nổi tiếng nhờ khoe thân… Đó có thể là lời nhận xét thực tế và khách quan nhất về việc Blogger Huỳnh Ngọc Chênh được nhận giải "Công dân mạng" tại Pháp.

Thời cổ đại Hy Lạp đã có một kẻ muốn nổi tiếng bằng cách đốt bỏ ngôi đền thiêng Artemis- một trong bảy kỳ quan thế giới cổ đại, cuối cùng nó cũng nổi tiếng, được nhiều người biết đến nhưng không ai gọi tên mà chỉ gọi là thằng đốt đền.
Có một thực trạng là ai đó muốn nổi tiếng nhanh chóng, thì cách nhanh nhất là chửi lại đất nước mình, dân tộc mình, mang cái điều chưa tốt của đất nước ra mà bêu xấu với quốc tế và coi đó là phổ biến. Điều này cũng giống như chửi lại cha mẹ mình vậy. Huỳnh Ngọc Chênh chính là kẻ như vậy.
Huỳnh Ngọc Chênh nhận giải "thảm họa"
Huỳnh Ngọc Chênh nhận giải "thảm họa"


Ở làng xã Việt Nam cũng có một người rất nổi tiếng đó là anh Mõ, kẻ lúc nào cũng vênh váo, rằng “tôi chưa trải chiếu các cụ chưa được ngồi” và, “một mình một chiếu thảnh thơi ngồi” đánh chén, khi cao giọng chả ai đối đáp lại, mà không hiểu rằng, ngồi ăn với Mõ, cãi nhau với Mõ là một điều sỉ nhục! Vậy thì thằng Mõ có nổi tiếng nhưng bị mất tên chỉ được gọi bằng cái danh từ chung: Mõ! Dưới góc nhìn này thì người Việt không lấy gì làm tự hào khi có thêm Chênh nhận giải.
Cũng cần nói thêm là cái giải như vừa rồi của tổ chức phóng viên không biên giới bắt đầu rộ lên cách đây một vài năm, đối tượng mà họ nhắm đến chính là những người tìm mọi cách để nổi tiếng như anh Mõ, bất chấp việc nổi tiếng bằng tai tiếng, hay bình bầu cho những phụ nữ của năm, những người vốn là công dân Việt, có tầm nhận thức khá trung bình, có đời sống vật chất đầy đủ, nhưng lại suy dưỡng về tâm hồn, cho nên mới có chuyện một số GS, TS, hay tướng tá về hưu hư hỏng, vì họ không có cái gốc vững, tự thân họ đã là những kẻ cơ hội bệnh hoạn.

Còn nói về giải thưởng. Thường thì ai đó có công hoặc xuất sắc về một lĩnh vực nào đó thì họ sẽ được đề xuất trao giải. Thế nhưng, chúng ta hiện giờ lại có cả giải ngược. Ví dụ như giải Nobel Ngược, hay giải cho những thảm họa.v.v.. Thiết nghĩ Huỳnh Ngọc Chênh chính là thuộc trường hợp thứ hai, tức là trao giải cho những thảm họa. Người phương Tây nói, “Sân khấu là thánh đường, người đến đó thì phải bỏ những đôi giày bẩn của mình ngoài cổng”. Tiêu chuẩn để có thể bước chân vào thánh đường phải là những người tử tế, những thiên thần, nhưng bây giờ rất nhiều ma quỷ cũng thích đến thánh đường khi muốn thể hiện chúng là thiên thần.

Tất nhiên cũng không loại trừ trường hợp, muốn nhận giải thì một trong các tiêu chuẩn đầu tiên mang tính bắt buộc là phải có “Đôi giầy bẩn” hoặc cái tương tự như cái “Bút bẩn”, cái “Miệng bẩn” hay chí ít cũng là cái “đầu bẩn”. Điều này cho thấy, bản thân cái người trao giải cũng phải là loại “cực bẩn” bất kể anh ta khoác áo Nhà nước hay Bộ Ngoại giao hay phi chính phủ.

Có thể thấy tiêu chuẩn “bẩn” được mặc định trong giải này. Cứ vào Google mà tra cứu, 100% những người nhận giải này đều là những người “bẩn” hoặc “cực bẩn”, hoặc có thể mở rộng hơn là những kẻ có vấn đề tâm thần. Nào là Tạ Phong Tần, Huỳnh Ngọc Chênh, Hoàng Vy, Người Buôn Gió (Bùi Thanh Hiếu). Điếu Cày (Nguyễn Văn Hải), Phan Thanh Hải (Blog anh ba sài gòn), Vũ Quốc Tú (Blog Uyên Vũ), Ngô Thanh Tú (Blog Thiên Sầu), Lê Hồ Ngọc Điệp (Blog Trăng Đêm), rồi Phạm Thanh Nghiêm, Lê Thị Công Nhân hay Hoàng Thục Vy…Tất cả những người này đều có đặc điểm chung là chống lại dân tộc, thóa mạ dân tộc và sẵn sàng quay đầu bợ đỡ ngoại bang.
Sau khi tới “Thánh đường trên mạng” để nhận giải, Tạ Phong Tần, Huỳnh Ngọc Chênh, Nguyễn Hoàng Vi đã trả lời phỏng vấn, “phát biểu cảm tưởng” trên một số cơ quan truyền thông thiếu thiện chí với Việt Nam như VOA, RFA, RFI, BBC… Riêng với Huỳnh Ngọc Chênh, nhân vật này tỏ ra rất hí hửng và đắc thắng với “vinh dự” của mình, nên đã đi quá xa khi phát biểu tại lễ trao giải “Công dân mạng 2013″, đã lớn tiếng vu cáo Nhà nước Việt Nam cản trở các blogger, hạn chế tự do báo chí, cho rằng ở Việt Nam không có báo chí tư nhân nên các thông tin đăng tải trên báo chí đều theo định hướng của Ðảng cầm quyền!

Tuy nhiên, những lời lẽ đó lại chứa đựng một mâu thuẫn mà chắc chắn chính Huỳnh Ngọc Chênh không thể lý giải. Bởi, nếu thật sự Việt Nam cản trở các blogger thì làm sao “lực lượng blogger” ở Việt Nam có thể ngày càng phát triển “lớn mạnh và rộng khắp” như chính Huỳnh Ngọc Chênh thừa nhận khi phát biểu tại buổi nhận giải? Làm sao hằng ngày Huỳnh Ngọc Chênh vẫn công bố bài trên blog của ông ta mà không bị gây khó khăn? Sao ông ta lại phủ nhận và nói xấu những điều mà chính ông ta đang được thụ hưởng? Tương tự như thế, khi trả lời phỏng vấn của BBC và RFA, Nguyễn Hoàng Vi và Tạ Minh Tú – em gái Tạ Phong Tần, đều bày tỏ niềm “vinh dự”, “tự hào” vì được trao “giải thưởng”; họ coi đây là nguồn “khích lệ” cho các “nhà đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền” tại Việt Nam! Họ làm thế khác gì làm Mõ làng để nổi tiếng?

Có một câu như thế này “người dại cởi truồng, người khôn xấu mặt”, không hiểu bố mẹ, gia đình của những người dùng scandal để nổi tiếng đó có ý kiến gì về con em mình không?/

Xem thêm: Nguyễn Tấn Dũng , Trương Tấn Sang, Trần Đại Quang
[ Xem thêm ]
Xem chi tiết...

Tin đồn Cảnh sát 141 hành hung dân gãy quai hàm đã được làm rõ

Người đăng: Unknown – 0 nhận xét
 
Vụ nghi án Cảnh sát 141 hành hung người dân gãy quai hàm vừa qua được sự quan tâm của đọc giả cả nước và người dân Hà Nôi. Đây là cái cớ  hoàn hảo cho bọn phản động, xuyên tạc tham gia kích dộng nhân dân, thổi phòng và xuyên tạc sự thật.
Đường link này đã nói lên bộ mặt thật của chúng: http://danoan2012.blogspot.com/2013/03/nlo-trong-khi-phia-ca-cho-rang-nghiem.html.

Và sự thật đã được làm rõ, đập tan âm mưu của chúng.Trong kết luận điều tra ban đầu, Công an thành phố Hà Nội khẳng định không có việc người dân bị 141 đánh gây thương tích nặng mà do người này tự ngã khi bỏ chạy. Đồng thời, CATP Hà Nội cũng khẳng định, lời khai các nhân chứng là không khách quan.

Vào chiều nay, 20/3, Thiếu tướng Trần Thùy – Phó Giám đốc, Thủ trưởng Cơ quan Cảnh sát điều tra, CATP Hà Nội – đã thông báo kết quả điều tra ban đầu về vụ việc anh Nghiêm Duy Hoàng (SN 1990, ở Thiệu Hóa, Thanh Hóa) tố cáo bị tổ công tác đặc biệt Y5/141 đánh gây thương tích nặng.

Anh Nghiêm Duy Hoàng tố cáo bị tổ công tác Y5/141 đánh gây thương tích nặng.
Anh Nghiêm Duy Hoàng tố cáo bị tổ công tác Y5/141 đánh gây thương tích nặng.


Theo đó, khoảng 15h30 ngày 14/3, anh Hoàng đi xe máy không đội mũ bảo hiểm, không mang giấy tờ xe máy và giấy tờ tùy thân, vi phạm luật giao thông nên tổ công tác Y5/141 làm nhiệm vụ ở ngã tư Minh Khai – Kim Ngưu (quận Hai Bà Trưng) đã ra lệnh dừng xe. Tuy nhiên, anh Hoàng không chấp hành và quay đầu bỏ chạy, gây nguy hiểm cho bản thân và người tham gia giao thông, do đó lực lượng Y5/141 kiên quyết ngăn chặn.

Công an Hà Nội khẳng định: “Khi bỏ chạy với tốc độ cao, trên đường có nhiều vật cản, Hoàng đã đâm xe máy vào dải phân cách nên đã bị nhiều thương tích trên cơ thể. Việc anh Hoàng khai bị lực lượng 141 đánh là không có căn cứ.”

Theo Công an Hà Nội, cơ quan này đã lấy lời khai các nhân chứng, khám nghiệm hiện trường, thực nghiệm điều tra, khám nghiệm thu thập các dấu vết trên phương tiện xe máy anh Hoàng sử dụng, giám định các dấu vết, công cụ hỗ trợ, các thương tích trên người anh Hoàng và cơ chế hình thành thương tích…

Về 2 nhân chứng khai là đã nhìn thấy Cảnh sát cơ động dùng gậy đánh vào mặt anh Hoàng làm anh Hoàng ngã vào dải phân cách, Công an Hà Nội khẳng định, các nhân chứng này đứng ở những góc quan sát khác nhau, ở xa nên có thể lầm tưởng việc cầm gậy nhựa giơ ngang để ra hiệu lệnh dừng xe của CSCĐ là hành vi đánh anh Hoàng.

“Trên cơ sở căn cứ kết quả giám định cơ chế hình thành dấu vết để lại trên gò má phải anh Hoàng, dấu vết để lại hiện trường, kết quả giám định trên gậy nhựa do CSCĐ mà cơ quan điều tra thu giữ, các lời khai nhân chứng khác, đủ căn cứ xác định lời khai của 2 nhân chứng này là không khách quan” – Công an Hà Nội khẳng định trong bản kết luận điều tra.

Thiếu tướng Trần Thùy cho hay, đây chỉ là kết luận ban đầu, cơ quan công an sẽ tiếp tục điều tra. Hiện các công vụ hỗ trợ đã được thu giữ để giám định, các vết thương hiện đang được Viện Pháp y giám định để đi đến kết luận chính thức.

Như vậy sự tham gia điều tra kịp thời của các cơ quan chức năng về nghi án mà công dân mạng xôn xao đã đưa sự thật ra ánh sáng, nguyên nhân về vụ việc được người dân hiểu rõ tận tình, và dường như bọn xuyên tạc đã câm như hến, không còn mảnh may gì tới vụ việc này nữa,có lẽ chúng nên tự xấu hộ cho những việc mình đã làm. Hi vọng người dân sẽ nâng cao cảnh giác với những thông tin trên mạng, tránh xa nó càng tốt, để tránh bị bọn chúng lợi dụng kích động.

Nguyễn Anh (tổng hợp)


Xem thêm: Nguyễn Tấn Dũng , Trương Tấn Sang, Trần Đại Quang
[ Xem thêm ]
Xem chi tiết...

Tàu Trung Quốc bắn cháy tàu cá Việt Nam

Người đăng: Unknown – 0 nhận xét
 
Sau một thời gian im ắng tàu Trung Quốc lại bắn trực tiếp vào một tàu cá Việt Nam khi chiếc tàu này đánh bắt cá trong vùng biển Hoàng Sa thuộc chủ quyền của Việt Nam.

Mặc Lâm: có cuộc phỏng vấn với anh Phạm Quang Thạnh, thuyền trưởng chiếc tàu nạn nhân này khi nó vừa cặp bến đảo Lý Sơn.

Phạm Quang Thạnh: Tên em là Phạm Quang Thạnh sinh năm 1980, thuyền trưởng của phương tiện tàu anh Bùi Văn Phải, số tàu là 96382, công suất máy là 105 CV. Bây giờ em trình bày chuyến đi vừa rồi.
Một góc cabin cháy của tàu QNg 96382 TS.
Một góc cabin cháy của tàu QNg 96382 TS.

Tụi em xuất bến vào ngày 28 tháng 2, em đi đến đảo Hoàng Sa ngay Gò Đá Lồi, em neo tại đó để tránh gió. Ngày 13 thì em đã đến vị trí làm ở đảo Lin Côn tọa độ là 16-32 phút 112-36 độ kinh đông.

Mặc Lâm: Anh vui lòng cho biết tàu Trung Quốc xuất hiện vào lúc nào và khi ấy thì anh và các thuyền viên đang làm gì?

Phạm Quang Thạnh: Sáng ngày 13 trong lúc anh em đang lặn thì em phát hiện có hai chiếc tàu của Trung Quốc màu trắng. Tàu của Trung Quốc mang biển số là 262 và 263 áp sát vào em để đuổi em. Tàu này màu trắng nhưng thủy thủ mặc đồng phục màu xanh biển và có cầu vai, mũ bằng. Em suy nghĩ là tàu cảnh sát biển.

Hai tàu nầy áp sát vào tàu em, mỗi tàu kẹp một bên để đuổi em ra khỏi vùng biên. Em chạy tầm 15 hải lý thì tàu Trung Quốc quay vào. Chiều ngày hôm đó em quay lại vị trí cũ để làm tiếp tục cho tới ngày 20 thì tụi em gặp một chiếc tàu Trung Quốc khác mang số hiệu 786.

Mặc Lâm: Chiếc tàu này xuất hiện khi tàu của mình đang tác nghiệp hay đang trên đường tìm chỗ để đánh cá?

Phạm Quang Thạnh: Dạ dạ không anh, khi phát hiện ra nó thì tụi này ở đàng xa đã bỏ chạy rồi. Sau đó cỡ tầm 30 tới 40 phút sau thì nó đã đến sát tàu em. Khi tới sát rồi nhưng nó cũng không ra tín hiệu gì còn mình thì lo chạy phần mình, nó lo kè phần nó. Dí đuổi mãi tới vài mươi phút sau nó đấu đầu tàu em buộc phải quay tàu. Sau khi quay xoay tròn vài vòng bắt đầu em cắt hướng đi để về hướng Đông ra khỏi vùng biên. Nhưng lúc đó nó đứng sát em nó dùng súng bắn thẳng vào tàu em.

Mặc Lâm: Anh có nhận ra là lính Trung Quốc dùng súng gì để bắn vào tàu của mình vậy, đó là loại súng cá nhân hay là loại được gắn vào tàu?

Phạm Quang Thạnh: Dạ đó là súng cá nhân tại vì em thấy những người trên tàu của nó cầm súng ra chĩa vào tàu em để bắn. Lúc đó em đã chạy vào cabin, em nghe bốn tiếng nổ và phát hiện là tàu em đã bị cháy ở cabin, nó bị bốc lửa và cháy. Lúc đó em hô cho tất cả anh em thuyền viên múc nước biển để cứu lửa. Lúc đó lửa nó cháy gần tới bốn bình gas đang nằm ngay trên cabin, em sợ bốn bình gas này phát nổ thì anh em trong tàu không ai sống sót nên em mạo hiểm tính mạng tới ngay cabin để dập tắt ngọn lửa.
Dạ đó là súng cá nhân tại vì em thấy những người trên tàu của nó cầm súng ra chĩa vào tàu em để bắn. Lúc đó em đã chạy vào cabin, em nghe bốn tiếng nổ và phát hiện là tàu em đã bị cháy ở cabin, nó bị bốc lửa và cháy.Anh Phạm Quang Thạnh

Mặc Lâm: Khi thấy lửa cháy rồi thì nó còn tiếp tục áp sát vào tàu mình hay không hay là bỏ đi?

Phạm Quang Thạnh: Khi ngọn lửa cháy nó đã bỏ đi. Cỡ 30 phút sau thì bọn em mới dập tắt được ngọn lửa. Khi lửa tắt rồi em mới ngó lại thì thấy chiếc tàu đó đã cách xa từ 5 tới 6 hải lý.

Mặc Lâm: Như vậy là coi như nó không hề bước sang tàu mình mặc dù có nguy cơ tàu này sẽ chìm sau khi bị bắn?

Phạm Quang Thạnh: Vâng, nó bỏ đi không có tinh thần để giúp đỡ hay dừng lại để coi thử tàu mình như thế nào có bị chìm hay bị nổ tung… coi như là nó muốn hủy mình rồi bỏ đi vậy.

Mặc Lâm: Trước khi bị bắn anh em trên tàu có thu được nhiều ít gì chưa?

Phạm Quang Thạnh: Dạ chưa, trên tàu chỉ có được mấy chục con ốc, mấy chục con hải sâm vậy thôi chứ chưa có con cá nào trong tàu.

Mặc Lâm: Anh có chắc rằng tàu mình đã nằm đúng vị trí chủ quyền của Việt Nam hay không? Và từ trước giờ anh em có được nhà nước huấn luyện hay chỉ dẫn cách sử dụng hải đồ để xác định mình hành nghề đúng trong vùng chủ quyền của mình hay không?

Phạm Quang Thạnh: Dạ trong hải đồ thì em được biết từ xưa tới nay là chủ quyền của Việt Nam, khu vực đảo Hoàng Sa này hoàn toàn thuộc chủ quyền của Việt Nam. Chủ phương tiện, các nghiệp đoàn nghề cá mỗi lần có cuộc họp gì thì người đầu tàu đứng ra đi họp cho nên em cũng không nghe thông tin đó. Tuy nhiên em có nghe thông tin ra đó làm thì cũng được thôi, và họ có hướng dẫn cho những anh đầu tàu hay chủ phương tiện.

Mặc Lâm: Khi tàu anh về tới địa phương thì chính quyền cũng như các ban ngành liên quan có hay biết và tiếp xúc với anh em chưa?

Phạm Quang Thạnh: Dạ chính quyền đã hay rồi vì khi tụi em về tới đất liền là ngày 22. Em vào thông báo với trạm kiểm soát biên phòng Quảng Ngãi và Đồn Biên phòng 328, và cũng có trình báo qua Nghiệp đoàn nghề cá xã An Hải. Bên trạm Kiểm soát Biên phòng có nhân viên trinh sát xuống để làm việc. Họ gọi anh em vô để lấy lời khai, và đến tại hiện trường để điều tra ,và đồng thời có quay phim chụp ảnh làm việc với bọn em nữa.

Mặc Lâm: Trước tình cảnh khó khăn và tính mạng đang dối diện với chết chóc như vậy anh có định tiếp tục hành nghề nữa hay không?

Phạm Quang Thạnh: Dạ với em thì trong lương tâm của em thì em sẽ có đủ can đảm để làm nghề tiếp vì thứ nhất em là giòng họ Phạm. Trước đây ông Phạm Quang Hành em nghe qua lịch sử thì vào cuối thế kỷ 16 đầu thế kỷ 17 ông đã ra ngoài đảo Hoàng Sa để sống ở đó. Bây giờ em là con cháu thì em tiếp tục vẫn ra ngoài đó để làm.

Thứ nhất là chuyện kinh tế, cuộc sống sinh nhai của gia đình. Thứ hai em cũng phải giữ được nguyện vọng của ông bà tổ tiên thiêng linh của dòng họ nhà em. Dù có khó khăn hay sinh mạng sống chết thế nào thì em cũng vẫn tiếp tục. Hiện nay điều kiện không lo nổi kinh phí vì quá nhiều lần bị nó phá  phách cho nên thất thu, gia đình chật vật eo hẹp mình không biết vay mượn ở đâu. Nợ nần chồng chất không biết còn điều kiện cho em ra đó nữa hay không…chứ còn nguyện vọng của em thì em vẫn đi mãi mãi!

Nguồn: RFA Việt ngữ.


Xem thêm: Nguyễn Tấn Dũng , Trương Tấn Sang, Trần Đại Quang
[ Xem thêm ]
Xem chi tiết...
Bài đăng mới hơn Bài đăng cũ hơn
Đăng ký: Bài đăng (Atom)
  • Popular
  • Recent
  • Archives

Bài viết mới

Bài Xem Nhiều

  • Con cái TBT Nguyễn Phú Trọng, CTN Trương Tấn Sang làm gì, ở đâu?
    Trong cuộc sống có câu “những con số biết nói”.Thật vậy, có khi chỉ thông qua một con số mà người đời biết được nhiều điều hay, dở. Tương tự...
  • Bộ trưởng Trần Đại Quang là ai?
    Để trả lời Bộ trưởng Bộ Công an Trần Đại Quang là ai,Lý Lịch Trần Đại Quang,Tiểu sử Trần Đại Quang, Nguoilambaovn mời đọc giả xem bài viết b...
  • Quyết dịnh bỏ phiếu ủng hộ Nguyễn Tấn Dũng diễn ra như thế nào?
    Đồng chí thủ tướng chính phủ Nguyễn Tấn Dũng được 129/175 phiếu ủng hộ (~73,71%). Ông Nguyễn Tuấn Khanh (6 Khanh) Phó ban Tổ chức Trung ươn...
  • Chia sẻ về thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng
    Sau khi Thủ tướng Chính phủ ký quyết định nghỉ hưu theo chế độ từ ngày 01/3 đối với ông Trương Đình Tuyển, nguyên Ủy viên Trung ương Đảng, n...

Tổng số lượt xem trang

Archives

  • ▼  2013 (110)
    • ▼  tháng 4 (3)
      • Vụ Đoàn Văn Vươn : ĐIỂM VỞ CỦA MỘT HỆ THỐNG SAI
      • Vụ Đoàn Văn Vươn : KHI BÚA VÀ LIỀM NỔI GIẬN
      • Chia sẻ về thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng
    • ►  tháng 3 (95)
      • Luật sư Lê Đức Tiết lên tiếng phản đối Cáo trạng v...
      • Toàn cảnh vụ tàu cá Việt Nam bị tàu TQ bắn cháy
      • Hacker Trung Quốc đánh cắp dữ liệu VN
      • Trung Quốc tuyên bố vụ bắn tàu cá Việt là 'chính đ...
      • Vi hành kiểu... Quảng Bình
      • Big C: Hoặc là ‘gian thương’, hoặc là gián điệp!
      • Ông Nguyễn Đình Lộc bị lợi dụng ra sao ?
      • Huỳnh Ngọc Chênh nhận giải "thảm họa"
      • Tin đồn Cảnh sát 141 hành hung dân gãy quai hàm đã...
      • Tàu Trung Quốc bắn cháy tàu cá Việt Nam
    • ►  tháng 1 (12)
  • ►  2012 (349)
    • ►  tháng 12 (13)
    • ►  tháng 11 (26)
    • ►  tháng 10 (86)
    • ►  tháng 9 (26)
    • ►  tháng 7 (1)
    • ►  tháng 6 (6)
    • ►  tháng 5 (10)
    • ►  tháng 4 (32)
    • ►  tháng 3 (101)
    • ►  tháng 2 (45)
    • ►  tháng 1 (3)
  • ►  2011 (19)
    • ►  tháng 12 (16)
    • ►  tháng 11 (3)
 
Tweets by @nguoilambaovn
 
 
Copyright © 2011 Người Làm Báo Blog: Kinh tế, xã hội, Trần Đại Quang, Lê Thanh Hải