Mỗi ngày truy cập mạng, thấy ngày càng nhiều người ký tên vào bản kiến nghị 72, với một loạt các yêu sách đòi sửa đổi nhiều chương, điều trong Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992, thậm chí họ còn đưa ra cả một bản được gọi là "Dự thảo Hiến pháp”, cổ súy cho một thể chế có tổng thống, tam quyền phân lập... chúng tôi thấy có điều gì đó uẩn khúc: tại sao lại có nhiều bà con nông dân Hà Tĩnh ký tên trên mạng như vậy, trong khi nhiều người còn mơ hồ về internet. Người nông dân quanh năm vất vả lo làm ăn, họ lấy đâu ra thời gian mà lướt web, để ký tên kiến nghị những điều mà bản thân họ không hiểu.
Chúng tôi trăn trở và tự hỏi: từ khi có Đảng lãnh đạo, chèo lái đưa con thuyền đất nước tiến lên CNXH, người dân từ thân phận nô lệ đã đứng thẳng lên làm chủ đất nước, đời sống ngày một cơm no áo ấm. Vậy thì vì sao họ lại kiến nghị những điều mà họ thừa biết sẽ làm rối loạn đất nước? Liệu có phải nhiều người dân bất bình với Đảng, Nhà nước đến vậy, khi mà Đảng, Nhà nước luôn chăm lo cho đời sống của họ ngày càng ấm no, hạnh phúc hơn? Với tư cách nhà báo, chúng tôi thấy có trách nhiệm tìm hiểu cho rõ ngọn ngành những uẩn khúc đó.
Cuộc sống bình lặng
Ngày 2-3, chúng tôi có mặt tại Hà Tĩnh. Bị ám ảnh bởi bí mật nằm sau những cái tên không rõ nguồn gốc, xuất xứ ký vào bản kiến nghị sửa đổi Hiến pháp 1992 đăng tải trên một số trang mạng, chúng tôi nóng lòng muốn biết họ là ai.
Sự thật đằng sau bản kiến nghị sửa đổi Hiến pháp trên một số trang mạng: Sự ngụy tạo có chủ đích! |
Trên đường từ thành phố Hà Tĩnh về xã Sơn Tiến (Hương Sơn, Hà Tĩnh), nhìn những cánh đồng lúa xanh tươi rộng ngút tầm mắt do đã dồn điền đổi thửa xây dựng nông thôn mới, cảnh những người nông dân đang cặm cụi làm việc trên đồng, nét mặt thanh thản, chúng tôi không thể hình dung được ai trong số họ đã ký tên vào bản kiến nghị sửa đổi Hiến pháp, với những điều đi ngược lại nguyện vọng của đa số người dân Việt Nam. Nhìn những con người chân chất kia, không ai có thể nghĩ họ lại mang trong mình một tâm hồn bị tổn thương, uất ức, không thể là của những con người đang bị áp bức được. Chỉ có những con người thực sự được làm chủ bản thân, làm chủ cuộc sống của chính mình mới có được nét mặt bình thản một cách tự nhiên như vậy.
Về đến xã Sơn Tiến, để có thể tìm hiểu thông tin một cách khách quan nhất, chúng tôi không vào gặp lãnh đạo xã mà lân la làm quen với người dân. Ra đồng, chúng tôi gặp chị Nguyễn Thị Phúc đang cặm cụi cấy lúa, sau một hồi trò chuyện, phần nào chúng tôi đã hiểu nhau. Nhân đà câu chuyện đang rôm rả, tôi hỏi chị là xã có triển khai lấy ý kiến của người dân cho Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 không, chị Phúc thật thà: "Có đó, các ông ấy cũng có tuyên truyền và bảo ai có góp ý thì gửi về xã, nhưng mà tụi tui quanh năm mần ruộng, có biết mô mà góp ý...”.
Làm quần quật, lấy đâu thời gian vào mạng internet
Đến nhà anh Nguyễn Văn Cảnh, cán bộ MTTQ xã Tượng Sơn (Thạch Hà, Hà Tĩnh) từ đầu giờ chiều, chúng tôi phải chờ mấy tiếng đồng hồ anh mới về. Mở cổng đẩy xe cút kít chất đầy mấy bao gạo vào, anh hồ hởi: "Rứa đó, các chú thấy anh có vất vả không. Quanh năm suốt tháng cứ quần quật mà không hết việc mô...”. Theo anh vào nhà, đợi anh pha xong ấm nước, lấy lý do cần dùng internet, chúng tôi hỏi: "Anh có mạng internet không?”. Anh Cảnh nhìn chúng tôi cười hóm hỉnh: "Răng các chú hỏi thật hay trêu tui vậy? Mần 5 sào ruộng đã vất vả, còn công việc ở xã nữa, thời gian mô vào mạng internet, mà lắp chi cho tốn tiền...”.
Trao đổi với Đại Đoàn Kết, một cán bộ Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Hà Tĩnh cho biết, tỉ lệ người dân nông thôn sử dụng internet chỉ chiếm 20-30% trên toàn địa bàn tỉnh. Điều này giải thích vì sao nhiều gia đình ở nông thôn Hà Tĩnh cũng có cách nghĩ và cách sống giống như gia đình anh Cảnh. Quả thật cuộc sống của người nông dân quanh năm vất vả, quần quật lao động cả ngày, tối về cơm nước xong họ chỉ muốn chìm sâu vào giấc ngủ, thời gian xem tivi còn ít, nói gì đến lướt mạng. Chị Bùi Thị Linh (xã Thạch Thắng, Thạch Hà) cho biết, hai vợ chồng chị nhận 4 sào ruộng (500m2 chứ không phải 360m2 như ở Bắc Bộ) để nuôi 4 đứa con. Làm nông không đủ, anh chị phải đi làm thêm ở ngoài thành phố kiếm thêm tiền cho con ăn học. "Vợ chồng tui đi từ sáng sớm đến khuya mới về, tiền ăn còn chẳng đủ lấy tiền mô mà trả tiền internet. Mà tụi tui có việc mô mà cần internet...” - chị Linh cho hay.
Chị Nguyễn Thị Xuân (Kỳ Anh) khi được hỏi nhà có mạng internet không, có thường xuyên vào mạng không, chị thẳng thắn trả lời: "Mạng internet thì tui có lắp cho cháu nó học. Nhưng mà vợ chồng tui chẳng bao giờ động vào máy tính bởi có biết mô mà vào mạng...”. Còn anh Nguyễn Viết Huân thì mặc dù thỉnh thoảng có lướt mạng, nhưng khi được hỏi có biết một số trang mạng đang đăng bản kiến nghị sửa đổi Hiến pháp 1992 không, anh ngớ người: "Tui chỉ thấy ở xã người ta tuyên truyền lấy ý kiến đóng góp cho Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 thôi. Thỉnh thoảng lên mạng thấy báo chí đưa ý kiến đóng góp của các nhà khoa học, chuyên gia, chứ có biết có trang mạng nào đăng bản kiến nghị mô...”.
Mạo danh và ngụy tạo
Ở một trang mạng, ngay dưới bản kiến nghị sửa đổi Hiến pháp, những người chủ trang này đã đề rất rõ: "Để ký tên vào Lời kêu gọi này, xin đồng bào trong và ngoài nước gửi e-mail về địa chỉ "kiennghi***@gmail.com, ghi rõ họ tên, nghề nghiệp, chức danh (nếu có) và địa chỉ”. Vậy nhưng có tới 1/3 nếu như không muốn nói là một nửa trong số những người "ký tên” kiến nghị sửa đổi Hiến pháp chỉ là những cái tên hết sức chung chung không có địa chỉ cụ thể: "Lê Quý Lộc, công dân Việt Nam, TP HCM”, "Hoàng Văn Trường, làm ruộng, Hà Tĩnh”, "Trần Văn Pháp, nông dân, Đồng Nai”...
Như vậy có thể thấy, ngay việc đưa tên người ký đơn kiến nghị sửa đổi Hiến pháp, những người chủ trang mạng này đã không tôn trọng chính tiêu chí mà họ đưa ra ban đầu. Ai cũng hiểu, nếu chỉ đưa ra một cái tên, ở tại một tỉnh rộng tới 6.055,6 km² (Hà Tĩnh), 5.903,940 km2 (Đồng Nai)... thì bất cứ ai cũng có thể đưa hàng triệu cái tên như vậy lên trên mạng internet.
Đó là chưa kể có những người nông dân bị mạo danh, nhưng vì họ quanh năm chân lấm tay bùn, chẳng có điều kiện chi trả phí internet, và nếu có, họ cũng chẳng bao giờ vào mạng vì kiến thức về công nghệ thông tin hạn hẹp, nên không biết tên mình đã bị mạo danh trên mạng internet. Cũng có những người thông thạo về internet, thì lại có hiểu biết rất hạn chế về Hiến pháp và pháp luật, họ còn không nắm được các điều, các chương của Hiến pháp thì làm sao có thể "góp ý” bằng cách ký tên vào bản kiến nghị trên các trang mạng được.
Bằng điều tra độc lập của Đại Đoàn Kết, cùng với tư liệu thu thập được của cơ quan an ninh, có thể khẳng định: Ngoài một số nhân sĩ, trí thức có tên, tuổi, chức danh, địa chỉ cụ thể, đa số tên người dân ký tên trên bản kiến nghị sửa đổi Hiến pháp 1992 hiện đang phát tán trên một số trang mạng là giả mạo. Việc ngụy tạo tên người dân nhằm tạo sức ép với Đảng và Nhà nước đã khiến việc dân chủ lấy ý kiến đóng góp cho Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 đã bị lợi dụng làm méo mó, biến dạng là động cơ chính trị không trong sáng của một số người có tư tưởng đối lập. Hành động trên không chỉ ảnh hưởng đến tiến trình dân chủ của đất nước, mà còn làm ảnh hưởng đến đời sống an sinh xã hội, gây ảnh hưởng không tốt đến đại bộ phận người dân Việt Nam. Không những vậy, việc giả mạo, ngụy tạo đó còn làm ảnh hưởng đến uy tín của những nhân sĩ, trí thức có uy tín trong cả nước.
Nhóm phóng viên Thời sự- Chính trị
Nguồn: Đại Đoàn Kết
Xem thêm: Nguyễn Tấn Dũng , Trương Tấn Sang, Trần Đại Quang