Thời cổ đại Hy Lạp đã có một kẻ muốn nổi tiếng bằng cách đốt bỏ ngôi đền thiêng Artemis- một trong bảy kỳ quan thế giới cổ đại, cuối cùng nó cũng nổi tiếng, được nhiều người biết đến nhưng không ai gọi tên mà chỉ gọi là thằng đốt đền.
Có một thực trạng là ai đó muốn nổi tiếng nhanh chóng, thì cách nhanh nhất là chửi lại đất nước mình, dân tộc mình, mang cái điều chưa tốt của đất nước ra mà bêu xấu với quốc tế và coi đó là phổ biến. Điều này cũng giống như chửi lại cha mẹ mình vậy. Huỳnh Ngọc Chênh chính là kẻ như vậy.
|
Cũng cần nói thêm là cái giải như vừa rồi của tổ chức phóng viên không biên giới bắt đầu rộ lên cách đây một vài năm, đối tượng mà họ nhắm đến chính là những người tìm mọi cách để nổi tiếng như anh Mõ, bất chấp việc nổi tiếng bằng tai tiếng, hay bình bầu cho những phụ nữ của năm, những người vốn là công dân Việt, có tầm nhận thức khá trung bình, có đời sống vật chất đầy đủ, nhưng lại suy dưỡng về tâm hồn, cho nên mới có chuyện một số GS, TS, hay tướng tá về hưu hư hỏng, vì họ không có cái gốc vững, tự thân họ đã là những kẻ cơ hội bệnh hoạn.
Còn nói về giải thưởng. Thường thì ai đó có công hoặc xuất sắc về một lĩnh vực nào đó thì họ sẽ được đề xuất trao giải. Thế nhưng, chúng ta hiện giờ lại có cả giải ngược. Ví dụ như giải Nobel Ngược, hay giải cho những thảm họa.v.v.. Thiết nghĩ Huỳnh Ngọc Chênh chính là thuộc trường hợp thứ hai, tức là trao giải cho những thảm họa. Người phương Tây nói, “Sân khấu là thánh đường, người đến đó thì phải bỏ những đôi giày bẩn của mình ngoài cổng”. Tiêu chuẩn để có thể bước chân vào thánh đường phải là những người tử tế, những thiên thần, nhưng bây giờ rất nhiều ma quỷ cũng thích đến thánh đường khi muốn thể hiện chúng là thiên thần.
Tất nhiên cũng không loại trừ trường hợp, muốn nhận giải thì một trong các tiêu chuẩn đầu tiên mang tính bắt buộc là phải có “Đôi giầy bẩn” hoặc cái tương tự như cái “Bút bẩn”, cái “Miệng bẩn” hay chí ít cũng là cái “đầu bẩn”. Điều này cho thấy, bản thân cái người trao giải cũng phải là loại “cực bẩn” bất kể anh ta khoác áo Nhà nước hay Bộ Ngoại giao hay phi chính phủ.
Có thể thấy tiêu chuẩn “bẩn” được mặc định trong giải này. Cứ vào Google mà tra cứu, 100% những người nhận giải này đều là những người “bẩn” hoặc “cực bẩn”, hoặc có thể mở rộng hơn là những kẻ có vấn đề tâm thần. Nào là Tạ Phong Tần, Huỳnh Ngọc Chênh, Hoàng Vy, Người Buôn Gió (Bùi Thanh Hiếu). Điếu Cày (Nguyễn Văn Hải), Phan Thanh Hải (Blog anh ba sài gòn), Vũ Quốc Tú (Blog Uyên Vũ), Ngô Thanh Tú (Blog Thiên Sầu), Lê Hồ Ngọc Điệp (Blog Trăng Đêm), rồi Phạm Thanh Nghiêm, Lê Thị Công Nhân hay Hoàng Thục Vy…Tất cả những người này đều có đặc điểm chung là chống lại dân tộc, thóa mạ dân tộc và sẵn sàng quay đầu bợ đỡ ngoại bang.
Sau khi tới “Thánh đường trên mạng” để nhận giải, Tạ Phong Tần, Huỳnh Ngọc Chênh, Nguyễn Hoàng Vi đã trả lời phỏng vấn, “phát biểu cảm tưởng” trên một số cơ quan truyền thông thiếu thiện chí với Việt Nam như VOA, RFA, RFI, BBC… Riêng với Huỳnh Ngọc Chênh, nhân vật này tỏ ra rất hí hửng và đắc thắng với “vinh dự” của mình, nên đã đi quá xa khi phát biểu tại lễ trao giải “Công dân mạng 2013″, đã lớn tiếng vu cáo Nhà nước Việt Nam cản trở các blogger, hạn chế tự do báo chí, cho rằng ở Việt Nam không có báo chí tư nhân nên các thông tin đăng tải trên báo chí đều theo định hướng của Ðảng cầm quyền!
Tuy nhiên, những lời lẽ đó lại chứa đựng một mâu thuẫn mà chắc chắn chính Huỳnh Ngọc Chênh không thể lý giải. Bởi, nếu thật sự Việt Nam cản trở các blogger thì làm sao “lực lượng blogger” ở Việt Nam có thể ngày càng phát triển “lớn mạnh và rộng khắp” như chính Huỳnh Ngọc Chênh thừa nhận khi phát biểu tại buổi nhận giải? Làm sao hằng ngày Huỳnh Ngọc Chênh vẫn công bố bài trên blog của ông ta mà không bị gây khó khăn? Sao ông ta lại phủ nhận và nói xấu những điều mà chính ông ta đang được thụ hưởng? Tương tự như thế, khi trả lời phỏng vấn của BBC và RFA, Nguyễn Hoàng Vi và Tạ Minh Tú – em gái Tạ Phong Tần, đều bày tỏ niềm “vinh dự”, “tự hào” vì được trao “giải thưởng”; họ coi đây là nguồn “khích lệ” cho các “nhà đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền” tại Việt Nam! Họ làm thế khác gì làm Mõ làng để nổi tiếng?
Có một câu như thế này “người dại cởi truồng, người khôn xấu mặt”, không hiểu bố mẹ, gia đình của những người dùng scandal để nổi tiếng đó có ý kiến gì về con em mình không?/
Xem thêm: Nguyễn Tấn Dũng , Trương Tấn Sang, Trần Đại Quang
Đ.M. thằng chó đẻ Huỳnh Ngọc Chênh bú cặc liếm đít Việt Cộng.
Mày có ngon thì lếm dái Tầu Lồn. Đụ con đĩ mẹ thằng chó đẻ. Tao kiếm mày bắn cho bỏ mẹ thằng liếm đít bú dái VC.